Chương 10 Kính Trà

6.9K 378 9
                                    


Sáng sớm. Tam công chúa vẫn như thức dậy như ngày thường, một lúc sau, theo thói quen hô một tiếng "Sắc Vi." Ngoài cửa lập tức có người đáp lời, đẩy cửa bước vào.

Sắc Vi dẫn theo hai tỳ nữ bưng chậu nước, cùng một vài vật dụng cung kính đứng bên ngoài màn cửa.

"Công chúa?"

Trử Tầm Nhã ngồi dậy, quay đầu liếc mắt nhìn cái người đang nằm lung tung bên cạnh, bàn tay thon dài vươn đến nhẹ lay bả vai người nọ, ôn nhu gọi.

"Phò mã? Nên dậy rồi."

Bất động.

"Phò mã? Dậy đi."

Vẫn là bất động.

Tam công chúa tỏ vẻ bất đắc dĩ, liền tự mình xuống giường, nói: "Vào đi."

Sắc Vi cùng tỳ nữ nghe thấy liền bước vào, hầu hạ công chúa rửa mặt chảy đầu.

Trầm Minh Phong đang nằm trên giường bị quấy rầy, lại trở mình một cái, tiếp tục say sưa chìm vào giấc ngủ. Đến khi làm chuẩn bị xong hết thảy, Trử Tầm Nhã lại một lần nữa thử gọi Trầm Minh Phong.

"Phò mã? Hôm nay là ngày đại hôn thứ hai, cần phải đến Trầm phủ kính trà, phò mã không nên chậm chạm nữa, mau thức dậy đi."

Trử Tầm Nhã đứng trước giường, váy dài tử sắc, đạm trang vãn kế*, trâm đỏ vòng bạc, thước tha ưu nhã, thanh tú đẹp mắt, còn người sánh đôi cùng nàng, hiện giờ lại là quần áo hỗn loạn, tứ chi mở rộng, môi chu lên, vẻ mặt an tường....nằm ngủ....

(*Trang điểm nhẹ, tóc búi lên.)

Lúc đầu Tam công chúa vẫn còn kiên nhẫn, nói vài câu, hy vọng có thể lôi người này từ trong mộng trở về. Nhưng người bị quấy nhiễu mộng đẹp đang sắp nổi giận kia lại không cảm thấy vui cho lắm.

Trử Tầm Nhã tự hỏi thanh âm của mình cũng coi như hòa nhã êm tai, nếu không phải nói là ôn nhuyễn đạm nhu, thế nào cũng sẽ không bị người khác ngại ồn. Chỉ tiếc Trầm Minh Phong nhị công tử cũng đâu phải người bình thường, tất cả những thanh âm cứ ở vang lên bên tai lúc nàng ngủ đều là tiếng ồn.

Trử Tầm Nhã cũng chỉ gọi nàng thức dậy thôi, ngoài ra không còn làm chuyện dư thừa gì khác, nhưng người nọ lại bắt đầu bực bội, cũng bất chấp mọi chuyện.

"Ồn muốn chết! Nữ nhân xấu xa! Còn tiếp tục làm ồn chỗ bản thiếu gia ngủ, ta....sẽ không khách khí với ngươi!"

Sau khi nổi giận đùng đùng quát một câu, Trầm Minh Phong chụp lấy chăn, trùm đầu trở mình một cái, tiếp tục ngủ.

Trử Tầm Nhã từ nhỏ sống an nhàn sung sướng, chưa từng bị người khác ác ngôn uy hiếp qua. Nhưng từ lúc gặp Trầm Minh Phong số 'lần đầu tiên' mà nàng trải qua lại nhiều vô kể.

Tam công chúa ngày thường ôn nhuyễn hàm xúc, giờ phút này cũng bị phò mã gia không biết trời cao đất rộng này chọc điên, lãnh thanh đe dọa nói.

"Nếu phò mã không đứng dậy, đừng trách bản cung không khách khí!"

Lúc trước mặc dù Trầm Minh Phong bị cha nương hoặc hạ nhân thúc giục nhưng cũng chỉ là nói nhỏ nhẹ, làm gì có ai lạnh giọng uy hiếp giống như nữ nhân xấu xa này. Nữ nhân này ồn ào thì thôi đi, còn dùng ngữ điệu như thế nói với nàng. Trầm nhị công tử lập tức bộc phát tính tình, cầm lấy gối đầu dùng hết toàn lực quăng về phía người nọ.

[BHTT] Ngốc Phò Mã [GL] - Vô Tình Vô Sai.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ