Ba ngày sau, Tây Tường Liệt đến Nguyệt Tiên Cư. Nhiễm Nhi đứng ở ngay giữa phòng chờ hắn chất vấn.
“Nhiễm Nhi……” Thanh âm Tây Tường Liệt tỏ rõ sự mệt mỏi vô hạn, hai mắt của hắn đã tràn ngập tơ máu.
“Ngươi biết gần đây phát sinh ra chuyện gì rồi chứ? Yến Nhi sau khi uống thuốc bổ ngươi tặng thì xảy ra sự cố, ngươi… có thể cho ta một lời giải thích không?” Tây Tường Liệt đi đến trước mặt Tiểu Nhiễm, nhìn thẳng vào mắt nó, như muốn từ trong đôi mắt trong veo đó tìm ra sự thật.
Tiểu Nhiễm lắc đầu, kéo lòng bàn tay hắn qua, viết: Không phải ta.
Cảm giác mỏi mệt trong lòng Tây Tường Liệt lập tức dịu đi nhiều, hắn kiên trì nhẫn nại nhiều ngày như thế, hết thảy đều đáng giá. Thở ra một hơi, hắn đem Tiểu Nhiễm ôm chặt lấy: “Ngươi nói không có, ta liền tin tưởng ngươi.”
Vành mắt Tiểu Nhiễm không kìm nổi mà nóng lên, trong lòng ấm áp, bất tri bất giác liền ướt khuôn mặt. Nó đã nghĩ rằng lần này Vương gia cũng sẽ không tin tưởng mình, dù sao thì mọi chứng cứ đều chỉ hướng về nó. Nếu lần này Vương gia thật sự không tin nó, Tiểu Nhiễm cũng sẽ không trách hắn, đổi lại là chính mình chắc gì đã không sinh nghi trong lòng.
Nhưng mà Vương gia tin tưởng mình, hắn tin tưởng mình……
“Đứa ngốc, đừng khóc .” Tây Tường Liệt nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt Tiểu Nhiễm: “Ta nhất định sẽ tra ra kẻ vu cáo hãm hại ngươi, mặc kệ là ai ta cũng sẽ không tha thứ.”
Hắn tin tưởng Nhiễm Nhi, lần này hắn tuyệt đối sẽ không hiểu lầm nó nữa, Nhiễm Nhi không nói nhưng hắn biết, cảm giác bị hiểu lầm nhất định là rất khó chịu.
Tiểu Nhiễm lại kéo tay hắn qua viết : Nàng có khỏe không?
Tây Tường Liệt thở dài: “Yến Nhi vẫn khoẻ, chỉ là hài tử không còn nữa, là lỗi của ta vì đã không bảo vệ tốt nàng.”
Còn có hài tử chưa được sinh ra của hắn nữa, Tây Tường Liệt trong lòng kỳ thật rất đau khổ.
Tiểu Nhiễm nhìn ra sự đau đớn của hắn, nhưng nó lại không biết phải an ủi thế nào, chỉ có thể ngốc nghếch đưa tay vỗ đầu Tây Tường Liệt, giống người lớn dỗ trẻ con vậy.
Tây Tường Liệt cầm lấy tay Tiểu Nhiễm đưa lên miệng hôn một chút: “Ta không sao, hiện tại quan trọng là phải tìm ra được thủ phạm thực sự, bằng không Yến Nhi nhất định sẽ vẫn hận ngươi.”
Tiểu Nhiễm trong lòng có điểm buồn, Tứ phu nhân nhất định thống hận đến không thể giết nó đi, dù sao đó cũng là sinh mệnh của một hài tử vô tội. Rốt cuộc ai đã hãm hại nó, nó đã gây thù chuốc oán với ai chứ? Muốn nói đến người hận nó hẳn là cũng chỉ có Tứ phu nhân kia thôi chứ, bằng không vụ cây trâm lần trước cũng không rắc rối đến vậy. Chẳng lẽ…… Tiểu Nhiễm nhanh chóng đem ý tưởng vừa mới loé lên trong đầu quăng đi thật xa.
Không có khả năng , không có khả năng…… Đó là hài tử của Vương gia a, làm gì có mẫu thân nào nhẫn tâm làm ra chuyện như vậy?
Ý nghĩ này rất ác độc, Tiểu Nhiễm lập tức không nghĩ đến nó nữa, nếu để người khác biết được nhất định sẽ cảm thấy mình là một ác nhân.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ách Nô
RomanceTác giả : Phấn Đào Báo Số Chương: 18 chương Thể loại : cổ trang, cung đình, 1×1, ngược tâm, mỹ nhược thụ, công sủng thụ Pairing : Tây Tường Liệt x Tiểu Nhiễm Reup chưa có sự cho phép của nhà edit Link gốc : https://wingj.wordpress.com/