" Anh về rồi..."
Anh uể oải kéo lỏng chiếc cravat trên cổ của mình, ngồi xuống thềm nhà cởi đôi giày của mình ra, miệng cứ ngáp mãi. Một giờ sáng rồi....
" Hôm nay anh về trễ quá ..."
Cô mang đến một chiếc khăn mát lạnh đưa cho anh...
" Shiho.... lau cho anh đi ... anh mệt rồi, không lau nổi ." - Anh níu tay cô nũng nịu - " Khuya rồi em còn đợi anh à ?"
" Anh biết rõ mà còn hỏi, nếu không anh đâu chào hỏi làm gì?" - Cô xếp gọn chiếc khăn lại lau mặt cho anh - " Thiệt biết cách làm nũng...."
" Anh yêu em mà..." - Anh cười như một đứa trẻ, chồm dậy ôm lấy cô...
" Gì đây Shinichi? ... Anh mơ ngủ à ?" - Cô vỗ nhẹ vào lưng anh đẩy anh ra một chút...
" Ôm tí đi mà...." - Anh siết chặt tay hơn, vùi mặt vào tóc, vào cổ của cô...
" Đi ngủ đi ông ! Một giờ sáng rồi. Anh không ngủ em cũng phải ngủ chứ."
" ..... Ừ...." - Anh buông tay ra, đỡ cô đứng dậy.
Cô lườm yêu anh một cái rồi bỏ đi. Anh lẽo đẽo theo sau, nắm tay cô .
" Con mình ngày mai có bài kiểm tra. Em giúp nó ôn bài chưa ?" - Anh hé cửa phòng của con, nhìn xem con mình đã ngủ chưa.
" ....Rồi, anh an tâm....Anh đó! Anh đi làm cả ngày đến nỗi con anh cũng thấy anh xa lạ." - Cô giúp anh lấy một chiếc áo thun, quần đùi trong tủ và đưa cho anh - " Anh không thấy nó rất hiếm khi nói chuyện với anh à ?"
" ... Công việc mà em. Như hôm nay gặp phải một thằng già ranh mãnh quá, hắn có cả súng trường, muốn bắt vô cùng khó khăn..." - Anh lấy thêm một chiếc khăn đi thẳng vào phòng tắm...
" Anh à... Tình cảm của cha mẹ đối với con nhỏ là vô cùng quan trọng. Anh và em đều rõ mà."
" ..... Ừ.... được rồi. Mai anh sẽ sắp xếp thời gian . "
Cô ngồi xuống bàn trang điểm, lấy một lá thư ra. Cô do dự một hồi rất lâu. Anh tắm xong, lau tóc và bước lại gần nắm vai cô, cúi đầu hỏi ...
" Suy nghĩ gì đó ? Lá thư kia làm vợ anh suy nghĩ nhiều vậy à ? "
" ..... Anh à...."
" Hửm? Em nói đi..."
" .... Em... muốn sang Anh...."
" .... sao vậy?.... Anh mượn lá thư tí được không ?"
Cô gật đầu, anh lấy lá thư từ tay cô. Sau một lúc khi đã đọc xong, anh gãi đầu...
" Em muốn tham gia à ?"
" Ừm... "
" Em biết công trình nghiên cứu tốn rất nhiều thời gian mà... ít nhất khoảng 3 tháng... là một quý đó em. Hết một mùa luôn rồi..."
Anh thấy cô có vẻ hơi buồn, anh lại hỏi.
" Em rất thích công việc này phải không ?"
" .... ừm..."
Anh suy nghĩ một hồi rồi lại nói tiếp...
" .... Shiho nè....đó là sở thích của em, là niềm vui của em nên anh luôn ủng hộ em. Nhưng mà, anh và con sẽ rất nhớ em.... "
BẠN ĐANG ĐỌC
Làm Cha
FanfictionTruyện xoay quanh cuộc sống hai tháng dài của hai cha con nhà Kudo khi người vợ, người mẹ đi vắng và cả sau đó ~ Link album của page: goo.gl/A2dXwt