Chương 33: Hôm nay tôi trở về

294 23 4
                                    

"Tại sao?" Dù sao cũng là thiên vương, có kỹ thuật diễn xuất, ánh mắt của Lee Byung Hun tối sầm trong phút chốc, liền khôi phục lại như thường.


Song Hye Kyo theo dõi hắn, trong con ngươi đen tuyền có bóng dáng của hắn, cười khẽ: "Tôi không có cảm giác với anh, cái này xem như là lý do đi."

Có nghĩ đến kết quả như thế này, nhưng thật sự nghe từ miệng cô nói ra, tim của Lee Byung Hun bỗng co rút một chút.

Hắn đã bày tỏ với cô hai lần, kết quả cô cự tuyệt hai lần. Mỗi lần đều vô tình như vậy.

Ngón út giật giật, trong nháy mắt Lee Byung Hun cười như gió xuân, hỏi: "Vì anh không tốt? Hay là anh đắc tội gì với em?"

Song Hye Kyo nhìn dáng vẻ khôi hài của hắn ta, cười phủ nhận: "Không phải."

"Vậy tại sao?"

Song Hye Kyo thấy trong mắt hắn từ từ ánh lên, nói: "Tôi không thích kiểu người như anh."

Dịu dàng cũng được, si tình cũng thế, đều có kỳ hạn. Hắn ta hứa hẹn vĩnh viễn, à, nhưng ngay cả năm năm cũng chưa đến, đừng nói tới truyền thông báo chí hay lưu truyền "cái dớp bảy năm", hoặc là đám cưới vàng, đám cưới bạc sau nhiều năm.

Dọc đường tới đây, trong đầu Song Hye Kyo lại một lần nữa nghĩ đến kiếp trước bọn họ dây dưa với nhau. Cô nghĩ có lẽ Lee Byung Hun từng rất yêu cô, nghĩ tới ở cùng cô cả đời. Nhưng lâu ngày, trái tim kia sẽ bất tri bất giác thay đổi, hắn sinh ra chán ghét cô, cảm thấy có lẽ đổi người khác thì tốt hơn.

Cô đã nghe lời ngon tiếng ngọt, quá tin tưởng hắn nên mấy tháng trước khi chết mới coi nhẹ sự bất thường của hắn.

Ví dụ như nói về nhà trễ, ăn cơm cũng không nhiều, rất ít cười với cô.

Khi đó cô nghĩ rằng hắn làm việc mệt mỏi, tìm đủ mọi cách làm cho hắn vui vẻ. Cô thậm chí còn cho rằng mùi nước hoa trên người hắn là do đóng phim lưu lại. Giờ suy nghĩ kỹ lại thì chắc là mùi hương của người phụ nữ kia.

Chỉ vì cô quá mức tin tưởng hắn nên mới không để ý.

A, không thèm để ý thật sự là tốt. Hắn ăn vụng ở bên ngoài, còn mang người phụ nữ kia vào nhà. Ngày đó, khi cô đau lòng rời đi, nhìn lướt qua lần cuối cùng thấy đồ lót của phụ nữ quăng tuỳ tiện ở một góc sô pha, bừa bãi không chịu nổi, giống như cây búa đánh vào con ngươi của cô.

Song Hye Kyo lắc lắc đầu, trở về từ trong hồi tưởng, bóp bóp ấn đường, không nhanh không chậm nói: "Tôi nghĩ là tôi đã nói vô cùng rõ ràng, về sau hy vọng tôi sẽ không lại nhìn thấy scandal giữa anh và tôi nữa. Đương nhiên, chỉ cần anh không nói lung tung, tôi thì không sao cả." Mọi người đều ở trong giới showbiz, nói tuyệt tình quá thì cũng không hay cho lắm.

Nói xong, Song Hye Kyo không nhìn Lee Byung Hun, cất bước đi ra ngoài.

Cửa rầm một tiếng, cho biết cô đã đi khỏi.Lee Byung Hun chán nản nằm lên sô pha, một nửa chân thòng bên ngoài.

Hắn sờ soạng mở ngăn kéo, lấy ra một hộp thuốc lá, rút ra một điếu, cũng không mồi, kẹp ở trong tay.

Hắn thật thất vọng, nhưng vẫn cảm thấy rằng Song Hye Kyo nhất định có thành kiến với mình.

Có lẽ, thật sự phải đổi cách xuất hiện ở trong tầm mắt cô ấy.

Song Hye Kyo lái xe theo đường cũ trở về.

Trong xe có tiếng nhạc thư giãn, cô không bật đèn, mở cửa sổ xuống phân nửa.

Ngọn gió mát lạnh thổi vào, cuối cùng giảm bớt bực bội trong lòng cô. Ngay trước khi cô rời khỏi căn hộ đó, liếc mắt nhìn Lee Byung Hun lần cuối cùng.

Hắn cô độc đứng dưới đèn huỳnh quang, không biết là buồn hay là cái gì khác, thân hình cao lớn trong nháy mắt tựa như còng xuống rất nhiều.

Nhưng Song Hye Kyo biết hắn sẽ không dễ dàng buông tha.

Trong giới truyền thông, Lee Byung Hun là người ôn hoà lịch sự. Trong thực tế, hắn là người có dục vọng chinh phục giống đa số đàn ông, đặc biệt là với những phụ nữ nào không chịu thoả mãn nhu cầu của bọn họ. Lee Byung Hun là một người đàn ông với sự nghiệp rực rỡ, dĩ nhiên sẽ không ngoại lệ.

Lời nói hôm nay của cô nhiều lắm là làm cho hắn ngưng một khoảng thời gian, hoặc là khiến cho hắn thay đổi cách khác.

Người đàn ông này, có lẽ đến cuối hắn cũng không biết cô hiểu rõ hắn nhiều bao nhiêu.

Song Hye Kyo bật cười tự giễu.

Bộ quan hệ xã hội bận rộn đến hai giờ, cuối cùng đã liên hệ xong với các trang web và toà soạn lớn, xoá bỏ hơn phân nửa tin tức về Song Hye Kyo , chỉ còn lưu lại một ít không quan trọng.

Hai người Nam Ji Sub và Park Dae Mi giám sát toàn bộ quá trình, thấy chuyện không sao nữa mới lấy di động ra gọi điện thoại báo cho Song Joong Ki.

"Tốt." Song Joong Ki lái xe vào ga ra, nói: "Lee Byung Hun ở bên kia, mọi thứ như thường."

[CHUYỂN VER] [SONG-SONG] CÔ VỢ MINH TINH CỦA ĐẠI BOSSWhere stories live. Discover now