Chỉ chớp mắt đã đến ngày sinh em bé, Phương Thành Thu ở trong phòng sinh ép buộc một ngày một đêm, mà Lục Ngũ cũng ở ngoài cửa nôn nóng đợi một ngày một đêm. Ngày hôm sau Phương Thành Thu mang đến cho Lục Ngũ một đứa con khỏe mạnh trắng trẻo. Lục Ngũ ôm lấy khuôn mặt nhăn nhó nhỏ nhắn của con trai hôn hôn, nghĩ lại thật vất vả cho vợ yêu, cảm động nói: "Thành Thu, vất vả, cám ơn em." Phương Thành Thu mỏi mệt hừ một tiếng, nhếch môi ngủ.
Ở cữ là những ngày Phương Thành Thu rất là khó chịu. Mỗi ngày phải uống canh đại bổ, làm gì cũng không thể tự mình động thủ, ăn cơm được người đút, đi đường được người ôm, Lục Ngũ quả thực đem cậu trở thành một em bé sơ sinh dễ vỡ mà đối đãi. Lúc mới bắt đầu Phương Thành Thu trong lòng vui vẻ dương dương tự đắc, lâu dần liền chịu không nổi. Một đại nam nhân tay chân đầy đủ, thân thể cũng không kém ai, Lục Ngũ vẫn xem cậu như ngày vừa mới sinh, vẫn cứ hầu hạ Phương Thành Thu. Phương Thành Thu sinh khí, Lục Ngũ liền năn nỉ, năn nỉ xong tiếp tục không để cậu làm cái này làm kia. Vòng quanh đình viện tản bộ chỉ được đi hai vòng, xong liền ôm đi, mỗi lần tức giận Phương Thành Thu đều hét lên: "Em cũng không phải tàn tật!" Còn có một điều làm Phương Thành Thu tức giận đến nghiến răng, mỗi lần muốn Lục Ngũ đều chỉ thủ dâm cho cậu một lần, mặc kệ phía dưới của cậu ướt thành ao nước cũng không cho thêm một chút, sợ đụng đến miệng vết thương bị vỡ ra. Mỗi lần đều dùng kỹ xảo cao siêu làm cho cậu nhanh chóng bắn tinh.
Bởi ăn nhiều đồ bổ, ngực Phương Thành Thu tuy không lớn nhưng lượng sữa lại rất nhiều, mỗi lần cho con nhỏ bú xong không bao lâu lại trướng lên rất khó chịu, thường xuyên đem áo trước ngực làm ướt.
Phương Thành Thu xả khăn mặt xoa xoa, hiện ra dấu hai chỗ ẩm ướt. Phương Thành Thu nhíu nhíu mày đem áo thay, không cởi được hai cái nút Lục Ngũ liền làm giúp cậu. Sau khi cởi áo ướt trước ngực Phương Thành Thu hai bên đều sưng to hai viên hồng anh bị sữa chảy ra trở nên lấp lánh, đáng chú ý cực kỳ. Phương Thành Thu ngửa đầu ưỡn ngực, ra lệnh: "Hút hết đi."
Lục Ngũ là người chồng biết nghe lời nên phải nghe theo, chóp mũi ở trên ngực, Lục Ngũ để lưỡi ở trên khỏa hồng anh một đường đem sữa tràn ra cuốn vào miệng, cảm thấy trong miệng đầy mùi sữa. Lục Ngũ một ngụm ngậm đầu vú tròn tròn chậm rãi hút nhẹ, bên trong sữa tươi theo lực hút chậm rãi chảy vào trong miệng. Một tay nâng ngực bên kia nhẹ nhàng mơn trớn, hai ngón tay kẹp lấy đầu vú nhẹ nhàng lôi kéo ra bên ngoài.
"A... ah..." Sữa tích ở ngực được khai thông, cảm giác căng mẩy cũng theo sữa chảy ra chậm rãi giảm bớt. Cảm giác dễ chịu lại có thể gợi ra dục vọng , Phương Thành Thu thoải mái đem tay lòn vào tóc Lục Ngũ, ôm đầu hắn rên rỉ. Lúc này Lục Ngũ bất mãn nhả đầu vú ra đem đầu hướng tới trước ngực."Đổi một bên, đừng lãng phí." Lục Ngũ quay đầu hấp trụ đầu vú bên kia, đem sữa chảy xuống bụng Phương Thành Thu một giọt không bỏ sót toàn bộ liếm hết.
"Ah... Lại dùng lực hút mạnh, cắn nó..." Phương Thành Thu lắc mông, ôm chặt đầu Lục Ngũ. Hai tay Lục Ngũ đi xuống, quả nhiên đụng đến tính khí của Phương Thành Thu đang cương lên, lấy tay bao trụ thân nó thuần thục bộ lộng.
"A... thích quá..." Phương Thành Thu một bên thoải mái thở, một bên lấy tay sờ quần lót của Lục Ngũ quả nhiên cũng đụng đến một côn thịt căn cứng. Phương Thành Thu vui sướng kéo lấy: "Hôm nay cắm vào đi... em muốn anh..."
Lục Ngũ bị sờ hừ một tiếng, dừng một chút nói: "Không được."
BẠN ĐANG ĐỌC
CHÍNH LÀ EM (HOÀN )
CasualeTình trạng bản gốc: hoàn 10 chương Tình trạng edit: Truyện đã hoàn ( Hoàn ) Editor: Lee Beta : Kud ( Vẫn hai bà già nhà em) Thể loại: Sinh tử sản nhũ, Cao H. ( Cảnh báo rất cao H ) Nhân Vật Chính: Tài xế kiêm bảo tiêu X Song tính thiếu gia