"Cha à~" Jimin gọi với ra, biểu cảm cực kì vui vẻ. Cha cậu bé quay lại nhìn đứa con trai độc nhất, mỉm cười dịu dàng.
"Chúng ta có thể dừng lại ở cửa hàng bánh kẹo được không ạ? Làm ơn đi mà~" Em năn nỉ, kéo dài chữ "làm ơn" ra dài thật dài. Mẹ cậu bé cũng quay lại, bật cười nhìn em.
"Jimin à, hôm nay con đã được ăn một cây kẹo rồi mà." Bà nói, cười khúc khích khi thấy đứa con trai bé bỏng của mình khoanh tay hờn dỗi.
"Nhưng mẹ à, mẹ không hiểu đâu! Cửa hàng bánh kẹo đang vẫy gọi con kìa!" Môi dưới của em hơi bĩu ra, hai hàng lông mày nhăn nhó lại xen lẫn vào nhau, son môi của Jimin vì vậy mà hơi nhòe một tẹo. Em rất thích trang điểm, nó khiến em cảm thấy xinh xắn hơn. thật may là cha mẹ em đã không phản đối điều này.
"Jimin, hôm nay không được ăn đồ ngọt nữa," Cha em nói rồi chuyển sự chú ý của mình ra làn đường khi có báo hiệu đèn đỏ. Nhưng bây giờ Jimin không muốn thứ gì ngoài kẹo hết. Em muốn có kẹo của mình cơ.
"Nhưng cha à~" Đứa con trai tiếp tục than thở, ngọn lửa tức giận bắt đầu bùng phát trong trái tim 16 tuổi của cậu bé. Phải, Jimin đã 16 tuổi rồi, nhưng điều đó không có nghĩa là Jimin sẽ hành động đúng với lứa tuổi của mình. Cha mẹ cậu bé không bao giờ giáo dục em theo hướng đó, họ muốn em mãi mãi bé nhỏ và trong sáng như vậy, để Jimin sẽ không vướng phải vấn đề với bất cứ việc gì. Để em mãi luôn được hưởng niềm hạnh phúc trong thế giới nhỏ được cha mẹ bao quanh ấy.
"Jimin, cha cảnh cáo lần cuối cùng đấy, con không được ăn thêm bất kì món ngọt nào nữa! Chúng ta có hẹn ăn tối với Yoongi hôm nay, và cha không muốn con cứ tiếp tục đòi ăn giống như chết đói vậy đâu," Ông kiên quyết, chấm dứt tất cả những tranh cãi về chủ đề vừa rồi, Jimin hiểu rõ điều này mỗi khi cha em nâng cao giọng của mình, giờ thì em phải nghe lời và làm một cậu bé ngoan. Bên cạnh đó, Jimin cũng rất phấn khởi khi nghe thấy tên Yoongi, em rất thích nói chuyện với anh ấy, và em không muốn mình bỏ lỡ một buổi tối tuyệt vời với Yoongi đâu. Jimin hay lén ngước nhìn Yoongi, hành động đó đã bắt đầu kể từ lúc em có ước muốn trở thành người mẫu và biết được rằng Yoongi là người đứng đầu một tạp chí thời trang nổi tiếng. Nhưng điều này mới chỉ là một thứ nhỏ xíu trong vô vàn thứ em thích ở Yoongi mà thôi. Em lau sạch bàn tay, cố gắng nắm chặt chân váy trong những ngón tay nhỏ nhắn đang run rẩy vì phấn khích.
"Vậy là Yoongi hiong sắp đến sao ạ?" Jimin kêu lên, bật dậy khỏi ghế ngồi khiến dây an toàn căng ra, kéo sát áo của em lại để lộ ra một phần da. Em hơi nhăn nhó một chút, trở về ghế của mình. Mẹ em cười khúc khích khi thấy biểu cảm của cậu con trai bé nhỏ.
"Vậy bọn con có thể chụp một vài bức ảnh được không ạ? Làm ơn, làm ơn đi mà!" Jimin nài nỉ. Lần nào đến đây, Yoongi cũng đều mang theo máy ảnh của mình, khi ấy Jimin sẽ có 'một bộ ảnh' mới toanh do chính tay anh chụp. Mẹ em mím chặt môi, nhìn em qua gương chiếu hậu của ô tô.
"Nếu như cậu ấy mang theo máy ảnh thì mẹ nghĩ chắc sẽ được thôi, chỉ cần con đừng làm vỡ bất kì thứ gì như lần trước là được. Đó là cái bình hoa yêu thích của mẹ, con biết mà," Bà thở dài, nhớ lại cái lần mà bà đã đồng ý cho họ chụp một vài bức ảnh ở gần lọ hoa của mình. Jimin xoay người một vòng để khoe chiếc váy mới dễ thương, nhưng khi cậu bé dừng lại thì em lại va vào bình hoa mà mẹ thích nhất. Tất nhiên, nó vỡ tan tành. Jimin mỉm cười xấu hổ, cố gắng nhớ cái sự hoảng loạn khi em nghe thấy va đập rất lớn của lọ hoa lúc nó rơi xuống. Yoongi vội vàng chạy đến chỗ em và kéo em tránh xa đống mảnh vỡ, cũng may mà vì thế nên em đã không bị thương. Jimin cảm thấy cực kì có lỗi vì Yoongi đã bị mảnh vỡ cứa vào khi giúp em. Nhưng thật may là anh chỉ mỉm cười với em và đòi em bồi thường thiệt hại cho mình bằng một nụ cười xinh xắn. Jimin luôn băn khoăn tại sao Yoongi chẳng bao giờ mắng em, kể cả khi em đã làm việc gì đó sai lè. Và đó cũng là một trong những lý do khác khiến em cực yêu quý Yoongi.
BẠN ĐANG ĐỌC
vtrans | princess《yoonmin》
Fanfiction"Anh có thể trở thành daddy của em được không?" m.yg & p.jm 《original: @jimins_bootyy 《trans: chimm đã fix. 《tình trạng bản gốc: ongoing 《tình trạng bản trans: ongoing