x seven x

1.6K 174 10
                                    

"D- Daddy ..." Jimin gọi nhỏ, em bước vào phòng mà không có chút tiếng động nào, khiến Yoongi được một phen rụng tim. anh quay đầu lại, giảm âm lượng TV. Jimin đứng bên cửa phòng khách, không mặc gì ngoài chiếc áo sơ mi quá khổ, và em thực sự trông rất đáng yêu. Chiếc áo hơi bị lỏng một tẹo, rơi xuống vai em, phô ra xương quai xanh nõn nà.

"Có chuyện gì vậy?" Yoongi hỏi, chăm chú vào biểu cảm sợ hãi của Jimin. Mưa bên ngoài ngày càng to hơn, và một luồng sét chớp một đường rạch ngang bầu trời làm Jimin run lẩy bẩy, miệng hơi mếu. Yoongi mỉm cười nhẹ nhàng, đứng dậy và bước tới chỗ em.

"Em không thích bão," Em nói, nắm chặt tay Yoongi. Yoongi âu yếm xoa đầu Jimin rồi ôm em vào lòng.

"Giờ đã muộn lắm rồi đó, công chúa của anh, em cần phải ngủ mà," Anh nghiêm nghị nói. Jimin hoàn toàn suy sụp trong lòng anh.

"Vâng, nhưng tiếng ồn đó làm em không thể chợp mắt nổi, và em sợ lắm..."

"Anh sẽ ở lại với em cho đến khi em ngủ nhé, được không?" Yoongi đề nghị, đỡ em đến căn phòng mới. Jimin gật đầu, đầu em nhẹ nhàng tựa vào lồng ngực vững chãi của anh. em đã thấm mệt rồi, và việc để Yoongi ở lại cùng em nghe khá là ổn đấy.

Anh đặt Jimin xuống giường, cẩn thận kéo chăn cho em. Anh ngồi trên mép giường, nhìn ra ngoài cửa sổ.

"K- không, em muốn được anh vỗ về ..." Jimin nhẹ nhàng thủ thỉ, dụi đầu vào tay Yoongi. Anh mỉm cười nhẹ nhàng, nằm xuống bên cạnh em. Anh kéo em lại gần, ôm chặt lấy thân hình nhỏ bé. Jimin giật nảy mình khi nghe tiếng sấm lại vang lên một lần nữa. Yoongi xoa xoa lưng em vỗ về, giữ chặt lấy em.

"Shh ... được rồi," Anh thì thầm, lặp đi lặp lại nhiều lần cho đến khi Jimin bé nhỏ chìm vào giấc ngủ sâu.

Yoongi hì hục trong bếp để làm bữa sáng. Anh nhìn quả trứng chín dần trên bếp. Jimin vẫn đang ngủ. Yoongi không muốn đánh thức em dậy. Em ấy đã có một ngày khó khăn nên anh muốn em được nghỉ ngơi nhiều hơn. Anh nghĩ Jimin sẽ không cần phải đi học hôm nay đâu. Sẽ tốt hơn nếu để em nghỉ ở nhà một ngày.

Yoongi có chút việc phải rời đi, anh viết một mảnh giấy nho nhỏ cho Jimin, dán cẩn thận trên tủ quần áo đối diện giường cậu bé.

Jimin tỉnh dậy vài giờ sau đó. Em ngáp, dụi dụi mắt rồi bật dậy. Em quay sang bên trái, Yoongi đã không còn ở đó nữa. E, quay sang bên phải và lập tức nhận ra tờ giấy màu được dán trên tủ.

Buổi sáng vui vẻ, công chúa của anh,

Anh phải đi làm nên anh xin lỗi vì không thể ở đó khi em tỉnh dậy :(

Nhưng anh đã làm bữa sáng cho em rồi đấy, một đĩa trứng xinh xắn ở trên bàn ăn. Anh sẽ về nhà lúc 6 giờ.

xx Yoongi

Jimin mỉm cười dịu dàng, giữ chặt tờ giấy trên ngực.

"Cảm ơn anh, Yoongi," Em thì thầm, đặt tờ giấy xuống và vào phòng tắm.

Sau đó, em xuống bếp, kéo ghế ra và yên vị trên ghế. Bữa ăn diễn ra khá nhàm chán. Em muốn yoongi về nhà, nhưng giờ chỉ mới 11 giờ thôi. Em thở dài, chọt chọt đĩa thức ăn. Tâm trí của Jimin lang thang đâu đó và quay trở lại với những kí ức về bố mẹ em. Em thực sự không muốn nghĩ về điều đó bởi vì em biết mình sẽ không kìm chế được mà òa khóc mất, em muốn mình trông trưởng thành hơn. Em lắc đầu, khẽ nháy mắt, một giọt nước mắt rơi xuống. Em đứng dậy và chạy về phòng mình, lao lên giường như thể đó là nơi duy nhất an toàn và thoải mái trên thế giới này.

vtrans | princess《yoonmin》Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ