Chương 7

4.5K 101 0
                                    

Cả tuần hơn mới post chương mới, hy vọng readers vẫn chưa quên fic hiz hiz...Có vẻ như fic chưa được mọi người biết đến nhiều lắm, nhưng mà không sao, "có công ngồi post, có ngày lên view" hehehe. Vote và cmt nhiệt tình nha bà con~~~~~

Chương 7:

Ra khỏi khu nhà nhỏ, Kwon Yuri đi thẳng tuột về phía trước, bước chân của cô rất nhanh, đi băng băng qua con đường nhỏ, xuyên thẳng qua biển người trong hội trường, lướt qua một cây cầu nhỏ.

Jessica cứ bám sát theo Yuri, đi đễn nỗi không thở được nữa, dù chạy chậm nhưng vẫn cố gắng theo kịp bước chân cô.

Khi đi qua sân tập, nàng thấy cái người tên là DongHae kia. Anh ta đang ngồi cùng với bạn bè ở sân đá bóng, một bên vừa hút thuốc, một bên vừa nói cười, tiếng cười hết sức khoa trương. Kwon Yuri đột nhiên dừng chân, cô nắm chặt hai nắm tay nhìn thẳng vào DongHae đang ngồi trong sân bóng, rồi cô buông tay ra, tiếp tục đi về phía trước.

Có ai ngờ rằng lúc Yuri mới đi được vài bước, DongHae cũng nhìn thấy cô, khinh bỉ, bĩu môi, quay mặt đi nói vài câu với đám bạn của anh ta, đám người đó bắt đầu huýt sáo một cách châm biếm.

Tiếng huýt kiểu này thật sự giẫm đạp lên tôn nghiêm của người khác một cách không thương tiếc, đã xát muối vào vết thương lòng của Kwon Yuri.

Đây là lần thứ hai Kwon Yuri dừng bước, cô cởi đồng phục quấn lên trên cánh tay. “Jessica, em quay người đi, không nên nhìn.”

“Yul unnie?” Nàng đuổi theo, nắm lấy tay Yuri. “Yul đừng qua đấy làm gì, bọn chúng có nhiều người lắm, ngộ nhỡ đánh Yul thì làm sao bây giờ?”

Yuri không trả lời nàng, rút tay ra, một mình đi tới sân tập.

Những người đó thấy Kwon Yuri đi qua, tất cả đều đứng dậy, trong đó có hai người rất hùng hùng hổ hổ nghênh chiến, vài người khác thì mang bộ dáng như đi xem kịch vui, đứng một bên chờ đợi.

Jessica sợ hãi, tim đập loạn nhịp, vội vàng lấy di động ra, nàng phải bấm bàn phím tận hai lần mới quay đúng số. Không đợi người ở đầu dây bên kia lên tiếng, cô đã kêu to: “Kwon appa? Kwon appa?”

Giọng nói trong điện toại cũng giật mình hoảng sợ như giọng của nàng: “Jessica? Xảy ra chuyện gì?”

“Appa mau đến đây đi, Yul unnie muốn đánh nhau với người khác, bọn họ nhiều người lắm?”

“Bao nhiêu người? Là ai? Có súng không? Con đang ở đâu?”

Các câu hỏi liên tiếp được đặt ra khiến đầu óc của Jessica hơi choáng váng, cô khó khăn đả thông mạch suy nghĩ của mình:

[BHTT] Chờ Em Lớn Được Không? - Yulsic Cover [Chương 34] - HoànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ