Chương 17

3.4K 271 8
                                    

Chung Quốc thật sự rất thích chụp ảnh, chiếc máy ảnh P cổ điển mà Nghi Ân đã tặng cậu vào lúc sinh nhật thứ 20 thật sự là thần hộ mệnh của cậu vậy.

Thời tiết cuối hạ tháng 8 không có nắng gắt là điều lý tưởng cho một buổi chụp ảnh. Những tấm ảnh trên từng con đường lát đá tại làng BukChon, dạo quanh cung điện GyenongBok và hình ảnh cũng những đứa trẻ tại dòng chảy Cheonggyecheon. Chung Quốc thật cảm thấy hạnh phúc.

Kết thúc một buổi chụp ảnh sẽ là con đường Hongdae đầy náo nhiệt. Ở đây về đem mới có thể cảm nhận cái sôi nổi của tuổi trẻ, thứ mà cậu hẳn đã bỏ qua mất rồi.

Cậu nhìn thấy nó, một tiệm hoa lặng yên trong cái ồn ào của Hongdae, tiệm hoa mang tên Heaven. Hít một hơi thật sâu Chung Quốc đẩy cửa bước vào.

*Ring* tiếng chuông cửa vang lên vẫn như vậy. Người chủ kia liệu có nhớ?

"Tôi có thể giúp gì cho cậu?". Giọng nói như thiên thần ấy vẫn vang lên

"Anh còn nhớ em chứ?". Chung Quốc vẫn nhận ra con người trước mặt, anh trai đẹp hơn những đóa hoa kia.

" Ah, ra là cậu nhóc lạc đường hôm đó. Bao nhiêu lâu rồi nhỉ? 1 năm hay là...". Người ấy nhíu mày ra vẻ ngẫm nghĩ.

"Là 6 năm". Chung Quốc phì cười nhìn người trước mặt.

Một tách trà thảo dược sẽ làm ấm lòng tất cả những người đang cảm thấy cô đơn giữa nơi phồn hoa thế này. Và lần đầu tiên cậu biết tên người kia – Duẫn Tịnh Hán.

" Quay lại là để cho tôi xem chậu hoa lúc đó sao? Nó đâu rồi?". Tịnh Hán hỏi với giọng có chút khiển trách

"Thật tiếc. Chậu hoa năm đó không thể chăm sóc được. Hoa huệ thung đúng không? Hoa chắc chắn cũng sẽ rất đẹp nhưng...những bông hoa đó đã chết theo người năm đó.". Đôi mắt có chút vô hồn nhìn Tịnh Hán.

Tịnh Hán không nói lời nào, hắn nhìn người trước mặt rồi đứng dậy đi lại tủ hạt giống lấy ra một túi hạt giống nhỏ. Đưa cho cậu trong sự ngạc nhiên hắn chỉ đơn giản uống một ngụm trà

Buổi nói chuyện vẫn xảy ra một cách bình thường. Cậu gặp cậu trai tên Minh Hạo mà lần trước cậu không thể gặp mặt. Cậu ta thật sự rất dễ thương.

Trở về nhà khi đồng hồ đã chỉ 11h. Chậu hoa nhỏ với những hạt giống vừa được gieo. Tương lai sẽ khác trước chứ. Những bông hoa Făng liệu có hàn gắn được vết thương lòng?

Chung Quốc là người không hề hợp với những bữa tiệc nhưng luôn là người bị lôi đi đến những bữa tiệc. Điền hình hơn tất cả là biểu ca Biện Bạch Hiền và biểu tỷ Vương Mỹ Anh.

Vương Mỹ Anh đúng vào 6h tối khi cậu chưa kịp ăn miếng thịt heo katsudon đã xông vào lôi cậu tới bữa tiệc của giới nghệ sĩ tại khách sạn Conrad Seoul vì lý do nếu một người phụ nữ mang theo con khi không có đàn ông bên cạnh thì thật kỳ lạ.

Bữa tiệc may mắn thay lại không cho cánh phóng viên vào trong vì giữ danh tín cho nghệ sĩ nên cậu sẽ tránh được hình ảnh mình trên trang báo ngày mai với danh nghĩa người tình giấu mặt của biểu tỷ đi.

[AllKook] Buông tay, anh làm được không?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ