Chương 227

5.4K 48 0
                                    

Chương 227: Đúng là một buổi tối vừa bực lại vừa vui

Liễu Nhiên bị nhốt ở ngoài cửa đã ngừng hẳn tiếng khóc, mờ mịt không hiểu gì nhìn sang dì Trần, "Bà Trần, ba đang ở trong phòng hả?"

Dì Trần ngượng ngùng gật đầu.

"Nhưng không phải ba mẹ vẫn đang giận nhau sao?"

Dì Trần cũng không hiểu sao lại thế này, "Bà cũng vậy, không ngờ tối nay cậu chủ ở nhà. . . . . ." Có một câu nói quả thật rất đúng, vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường lại hòa thuận mà!

Liễu Nhiên sợ sệt nói, "Ba giống như rất giận đó!"

Dì Trần cũng lúng túng không biết nên thế nào. Tình huống như thế, dĩ nhiên phải giận rồi. . . . . .

Lúc này cửa phòng mở ra.

Đàm Dịch Khiêm mặc áo ngủ nhung tơ màu đen mặt lạnh xuất hiện trước mặt con gái và quản gia.

Bàn tay nhỏ bé của Liễu Nhiên kéo kéo dì Trần, giống như làm việc gì sai không dám ngước mắt nhìn về phía Đàm Dịch Khiêm.

Dì Trần cũng cúi thấp đầu xuống, càng thêm hoảng sợ rối loạn.

Đàm Dịch Khiêm nhíu chặt hai hàng lông mày, nhìn con gái đang cúi đầu không vui nói, "Dì Trần, dẫn Liễu Nhiên quay về ngủ, về sau chưa được sự đồng ý của tôi, buổi tối không được bước vào căn phòng này nữa!"

Dì Trần không dám nói thêm lời nào, vội vàng gật đầu, "Dạ."

Liễu Nhiên cũng rất hiểu chuyện, ngoan ngoãn đi theo dì Trần về phòng.

Không muốn làm kinh động đến người nào đó ở trên giường, Đàm Dịch Khiêm cố nhịn cơn tức vì đang đến lúc quan trọng lại bị phá đám, nhẹ tay đóng cửa phòng lại.

Lúc Đàm Dịch Khiêm xoay người lại nhìn thấy người phụ nữ nào đó ở dưới chăn đang hoảng hốt mặc lại quần áo.

Chết tiệt!

Đàm Dịch Khiêm cất tiếng thầm mắng, sau đó ba chân bốn cẳng vọt tới nhảy lên giường, xốc chăn lên lần nữa phủ ở phía trên người Hạ Tử Du.

"Cút ngay. . . . . ."

Hạ Tử Du ở dưới chăn lấy áo lót mặc vào đang chuẩn bị khoác lên áo ngủ, cô vừa thẹn thùng vừa lúng túng đẩy cơ thể to lớn đang ở trên người mình ra.

Khi đối mặt với Hạ Tử Du, sắc mặt lạnh lùng của Đàm Dịch Khiêm bỗng dịu lại, anh đột nhiên cúi xuống hôn lên gò má ửng hồng của Hạ Tử Du, thì thầm nói, "Chúng ta tiếp tục. . . . . ."

Hạ Tử Du dùng hai tay chống lại cơ thể của Đàm Dịch Khiêm đang áp sát vào người, "Đừng vậy mà. . . . . ."

Đàm Dịch Khiêm bất đắc dĩ chống người lên, "Liễu Nhiên con bé chỉ ngủ mơ thấy ác mộng, anh đã bảo dì Trần trông coi nó rồi. . . . . . Con bé không sao đâu." Nói xong Đàm Dịch Khiêm liền cúi xuống vùi đầu vào cổ Hạ Tử Du.

Hạ Tử Du dốc hết sức đẩy Đàm Dịch Khiêm ra, kiên quyết nói, "Tôi phải đi qua xem Liễu Nhiên thế nào!"

Khuôn mặt anh tuấn của Đàm Dịch Khiêm lập tức sa sầm xuống, bá đạo nói, "Không cho đi!"

Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Một Chút ( 201-> 276)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ