Dù mang tiếng là thành viên lớn thứ hai của nhóm nhạc nổi tiếng toàn cầu BTS thì xét cho cùng Min Yoongi vẫn chỉ là một chàng trai trẻ bình thường mà thôi. Nói một cách mơ hồ thì gã cũng chỉ mới chập chững ở những năm đầu hai mươi chứ mấy.
Và như bao thanh niên đồng trang lứa khác, sở thích của Yoongi là cắm đầu vào máy vi tính dù cho bản thân biết rằng điều đó tổn hại sức khỏe đến mức nào. Cộng với việc thừa hiểu rằng thị lực của mình ngày càng xuống dốc, Min thiên tài đã sớm chuẩn bị sẵn một dãy các cặp kính từ loại cổ điển đến áp tròng khắp kí túc xá cùng studio để tiện dùng.
Gã đã khá tự tin vào cặp mắt của mình cho đến khi cái chuyện quái dị này diễn ra.
Yoongi thề rằng gã đếch thể nào tin được mình vừa nhìn nhầm Jin ra một thằng nhóc năm tuổi.
Đây là ảo giác sao? Hậu quả của việc dành nhiều đêm liền để viết nhạc đã đến à?
Trước mặt Yoongi lúc này là một đứa bé bụ bẫm đang ngon giấc trên chiếc giường sạch sẽ của người anh cùng phòng. Bàn tay của nó bé xíu, đôi chân thì ngắn ngủn, nhưng bù lại có cặp má phúng phính cùng bờ môi chúm chím rất xinh. Ơ khoan đã, môi chúm chím đầy đặn như thế này không phải là đặc điểm nhận dạng của Kim Seokjin nhà Bangtan sao? Chẳng lẽ anh ấy đã bị hóa thành một mẩu tí hon như vậy? Hoang đường quá đi mất!
Khẽ nuốt khan một ngụm, gã rón rén tiến lại gần hơn để có thể quan sát thật kĩ "vật thể" nọ. Trời ơi, thông qua ánh sáng yếu ớt sau lớp màn dày, gã có thể thấy rõ cặp mi dày và cong veo của đứa bé, cả làn da mềm mại cùng hương dâu thoang thoảng quen thuộc nữa.
Ôi không, lạy Chúa! Chính xác là anh ấy rồi.
Yoongi lật đật chạy khỏi phòng, dù biết rằng việc đánh thức mọi người lúc nửa đêm như thế này sẽ khiến bản thân trở thành một tên khốn nhưng gã chẳng biết phải làm như thế nào cả, đặc biệt là với trường hợp như thế này. Min Yoongi thật sự ghét trẻ con.
"Dậy đi Namjoon! Trường hợp khẩn cấp đấy!" Yoongi thô bạo đánh thức vị trưởng nhóm còn đang ngái ngủ.
"Mới ba giờ thôi mà.." Namjoon ậm ừ, giận dỗi phủ chăn qua đầu. "Ngày mai chúng ta còn phải luyện tập nữa nên để em ngủ đi.."
"Anh sẽ gọi những người khác vậy nên chú mau nhấc mông lên đi, đừng quên gọi thằng nhóc đang ngủ cạnh chú dậy đó."
Không để người nọ kịp phản bác, gã họ Min lập tức phóng như bay đến những gian phòng bên cạnh để khẩn cầu sự giúp đỡ từ ba người anh em còn lại.
.
"Bọn mày đang thắc mắc vì sao anh gọi cả đám dậy phải không?"
Yoongi hỏi và nhận được năm cái gật đầu mạnh mẽ.
Ngay khi người anh lớn đứng nép sang một bên và để lộ ra cái giường gọn gàng của Seokjin, cả năm cặp mắt ngỡ ngàng từ những thành viên còn lại lập tức dính chặt vào đứa trẻ đang ngậm mút đầu ngón tay trong khi ngủ. Cảm giác hoảng loạn cực độ ập đến khiến họ mất khả năng giao tiếp, chỉ biết ú ớ nhìn nhau. Và mọi chuyện cứ như vậy kéo dài cho đến khi Seokjin nhỏ tỉnh dậy, dùng bàn tay múp míp của mình dụi mắt trước khi nhìn xung quanh.
BẠN ĐANG ĐỌC
Jin hyung Became a Child?! | all.seokjin
FanfictionAuthor: arario Summary: Min Yoongi vừa trở về từ studio, khi chuẩn bị đánh một giấc thật ngon thì gã phát hiện ra có một đứa nhóc năm tuổi đang ngồi trên giường của Seokjin. [Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, c...