5. Đừng hù dọa lão tử !

101 15 0
                                    

Sao khi về nhà thay quần áo tươm tất cậu hiện tại đang ở bệnh viện cũng mẹ Park đợi anh tỉnh dậy.

Park ChanYeol, anh tỉnh dậy đi.

Ngồi kế bên ChanYeol mà lòng cậu thầm lo lắng. Cái tên ngốc này, hà cớ gì lại phải bị tai nạn chứ. Lão tử đây lo lắm biết không.

Đã 3 tiếng anh hôn mê rồi cậu lo sợ đến tột độ luôn a~ bỗng dưng tay anh cử động một xíu nhẹ. YEHETTT trong lòng cậu bây giờ vui như trẩy hội a. Park ChanYeol đã tỉnh, cậu mừng quá. À tí nữa thì quên đi gọi bác sĩ.

Vội vàng buông câu nói " Anh ở đây, chờ tôi đi gọi bác sĩ. " cậu lập tức chạy tìm bác sĩ già ban nãy.

Bác sĩ đến xem tình hình sức khỏe thì bảo có chuyển biến tốt hơn rồi bảo có thể nói chuyện với anh. Xong bác sĩ toan bước ra khỏi cửa.
Trong đây, Sehun cậu vui mừng hớn hở mà chạy lại kế bên anh định hỏi thăm sức khỏe tên ngốc này.

" Này. Park ChanYeol anh sao rồi ? Đau ở đâu không, nếu có thì nói nhé lão tử đây lo cho anh muốn chết, có biết không ? " Niềm vui vẫn chưa tắt Oh Sehun miệng thì cười he he mà nói chuyện với anh.

Nhưng cậu chắc chắn sẽ bất ngờ lắm đây !

" Park ChanYeol ? Là ai ? Còn cậu nữa .. tại sao lại quen biết tôi. Còn tôi, sao lại ở đây ? " Anh quả thật chẳng nhớ gì.

Có lẽ do cú tông vừa nãy !

" Này cái tên kia định hù dọa lão tử à hahahhah... " Cậu vẫn tưởng anh đang đùa.

" Hù em gái nhà cậu ! " Anh đáp tỉnh bơ.

Chẳng lẽ cho mất trí nhớ ? Thôi chết rồi. Anh mất trí nhớ thử hỏi tôi đây phải ăn nói thế nào với mẹ tôi, với mẹ anh đây hả ? Chẳng lẽ tôi phải nói là do tôi hại con trai cưng họ ra nông nổi này ? Thiên a~ Huân Huân con đúng là số khổ a.

Mặt cậu bây giờ trắng bệch, cậu nghĩ là anh mất trí nhớ thật rồi. Coi như xong, phen này cậu không chết chắc mới là lạ a~ Thẫn thờ buông một câu cho anh cậu bước ra ngoài tìm mẹ Park !

" Anh ở đây, tôi ra ngoài có chút việc . " nói xong toan bước đi.

Sau khi trình bày tất cả cho mẹ Park nghe, mẹ chỉ bình thản bảo cậu đừng quá lo lắng đó là chuyện bình thường khi va đập mạnh ở đầu thôi mà. Sẽ nhanh chóng khôi phục lại thôi. Còn về phần mẹ Oh, mẹ Park lo sao này nếu mẹ Oh biết chuyện lớn mà không nói cho mẹ Oh biết, chắc chắn không những một mình Oh SeHun mà ngay cả mẹ Park cũng phải chịu trận. Nên quyết định nói cho mẹ Oh biết, đồng thời tìm cách khuyên và giải thích cho mẹ Oh biết không phải lỗi của SeHun cậu. Và mẹ Park bảo cậu đi mua cháo cho anh ăn, mẹ Park sẽ vào thăm anh một xíu rồi đi. Vì công việc quay phim bên Trung Quốc vẫn còn phải tiếp diễn. Khuyên bảo cũng đã khuyên bảo rồi. Mẹ Park chào tạm biệt con cưng SeHun luôn.

Bớt lo được phần nào, với đầu óc lạc quan như SeHun đây sẽ không suy diễn quá vấn đề. Chào tạm biệt mẹ Park xong liền đi mua cháo cho tên Park ChanYeol mới được !

Bây giờ đã là buổi tối a~ Ăn cháo cũng đã ăn rồi. Kể chuyện cho hắn về hắn của lúc trước cũng đã kể rồi. Bây giờ Sehun muốn về nhà ngủ cũng không được, vì căn bản PCY hiện tại không thể ở một mình ở bệnh viện.

( LONGFIC ChanHun ) Sao anh mặt dày quá thế ? Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ