Sau khi ăn sáng xong thì bây giờ hiện tại hai người đang trên xe chuẩn bị đến trường đại học a~.
Không khí có vẻ rất vui.
Sehun bây giờ ngồi ngắm cảnh ở trên đường, tai thì đeo headphone nghe nhạc ngoài ra để tránh ChanYeol làm ồn a. Không tin sao.
"Sehun a~ trường đại học vui không em ?"
" Vui ."
" Ở đó có nhiều bạn bè lắm hả em ?"
" Ừ."
" Họ rất thân thiện đúng không em ?"
" Đúng."
" Sehun a~ ..."
"Sehun..."
" Sehun ..."
Vậy đó, anh cứ luyên huyên từ lúc vừa mới lên xe đến giờ, làm cho Sehun bực cả mình.
Có nên lần nữa đánh hắn không ?
Sehun nghĩ đi nghĩ lại đánh hắn thì cậu cũng chẳng tốt đẹp gì nên vớ tay lấy cái bánh vừa mua ở chổ hay bán thức ăn nhanh nhét vô miệng anh cho anh câm mồm lại >_<
Anh thì bây giờ im lặng thật rồi, mồm thì ngậm bánh nên anh đâu nói được gì nữa. Anh hơi cau mày lại nuốt hết cái bánh liền nói " Sao em lại cho cái bánh vào miệng anh khi anh đang nói ?"
Sehun đeo headphone nhưng vẫn nghe anh nói, thái độ cao có quay qua anh " Để anh ngậm mồm lại. Anh nói mãi làm tôi mệt."
Anh cũng hơi bất mãn mà quay qua kề mặt sát mặt cậu mà nói " Nhưng anh..."
Chưa kịp nói xong thì Sehun liền đẩy anh ra, nghiến răng nghiến lợi mà hâm dọa " Nếu muốn sống tiếp thì anh nên im lặng."
ChanYeol nghe xong thái độ của anh thay đổi hơn cả chong chóng đang quay, 30s trước PCY còn hơi cau có với thái độ của Sehun, 30s sau khi nghe Sehun dọa anh liền ngoan ngoãn nghe lời. Không phải anh sợ Sehun đánh anh. Điều anh sợ chính là Sehun dỗi anh, không quan tâm anh nữa. Anh thật sự sợ nên nhanh chóng đáp lại " Dạ dạ. " rồi ngồi yên vị trí của mình trên xe không nói nữa.
Thấy thái độ của anh, Sehun cực kì hài lòng luôn a~. Liếc ChanYeol đang thu người lại không giám nói chuyện, khẽ nhếch môi.
Có lẽ mình quá tài giỏi trong khoảng khiến PCY nghe lời.
Cuối cùng cậu và anh cũng đến trường đại học, xuống xe cậu khẽ chào bác tài xế riêng của nhà lúc nãy đã đưa cậu và anh đến, tiện thể chúc ông sống tốt rồi còn hứa hẹn là sau này học xong hay bao giờ có dịp rảnh nhất định sẽ về thăm ông. Còn PCY thì ôm ông khóc bù lu bù loa lên, bảo không nỡ xa ông.
Ông bác tài xế cũng cười khen thái độ của cậu và xoa xoa đầu cậu chủ cưng PCY. Xong tạm biệt cậu và anh ông quay xe về.
PCY này đúng thật lắm người yêu quý. Hắn thì có gì tốt. Rõ một kẻ dở hơi ! Mọi người thật đúng là...
Anh và cậu bước vào trường, tìm đến thầy hiệu trưởng để tìm phòng KTX. Đeo balo rồi lại tiêu soái bước vào phòng thầy hiệu trưởng.
Thầy hiệu trưởng thấy Sehun và ChanYeol bước vào lập tức nhận ra ngay. Sao lại có thể không biết được vì mẹ của anh và cậu là diễn viên nổi tiếng mà, thầy hiệu trưởng đây chính là fan của mẹ hai cậu a~. Còn chưa kể là bố hai người là tổng tài bậc nhất tại châu Mĩ a. Công ti của ba anh và cậu nói đến ai mà không biết. Nghe tin hai người sẽ học tại trường của ông, ông rất là vinh dự a.

BẠN ĐANG ĐỌC
( LONGFIC ChanHun ) Sao anh mặt dày quá thế ?
FantasyMất trí nhớ để cưa đỗ em.! Ship ChanHun thì bò hết vào đây ! 💐