Chương 1: Đại náo sân bay

1.1K 114 20
                                    

Kim bước ra khỏi chiếc giường rộng của cô tiểu thư nọ. Đi loanh quanh phòng, cô cảm thấy thích thú vô cùng. Quả là con nhà giàu, mọi thứ trong phòng đều hoàn hảo đến từng milimet. Hai tông màu xám và trắng làm chủ đạo cho thấy chủ nhân của chúng là một quý cô sang trọng và tinh tế.

Kim bước đến bên chiếc bàn trang điểm đặt gần giường ngủ. Gương mặt hiện lên trong gương không ai khác mà là chính gương mặt của Trần Kim cô.

Lạ nhỉ? Thường thì khi xuyên thư, con người sẽ thay đổi dung mạo theo nhân vậy đó kia mà? Sao mình chẳng thay đổi?

Quả thật, chẳng hề thay đổi. Cô vẫn mang gương mặt, vóc dáng của Trần Kim. Hẳn là do tác giả không miêu tả kĩ nhân vật này nên khi xuyên thư, hệ thống đành "lấy tạm" dung nhan của cô?

Mà sao chả được, Trần Kim này vốn dĩ đã đẹp sẵn. Có câu "Mỹ nhân tự cổ như danh tướng" tức người đẹp từ xưa đã có thể ngang với danh tướng. Tướng dùng tài để có địa vị cao, mỹ nhân càng đẹp thì càng được sủng ái. Huống hồ vẻ đẹp của mỹ nhân lại có thể làm khuynh đảo triều ca, so sánh mỹ nhân với danh tướng quả thật rất tương xứng. Và Kim chính là cái loại con gái sở hữu cái nhan sắc có thể khuynh-đảo-triều-ca đó. Quyến rũ đến chết người. Lại có câu "anh hùng khó qua ải mỹ nhân" nên nếu bảo cô đi quyến rũ đàn ông chắc chắn không thành vấn đề.

Có lẽ hệ thống chọn cho cô vai nữ phụ là vì điều này. Không tồi! Với nhan sắc này, cô tự tin mình có thể gạch bỏ bốn chữ "không bằng nữ chính" trong phần infor của Nguyên Khả.

Nói đến Nguyên Khả, nữ phụ được mô tả một cách sơ sài bởi vốn ngôn ngữ hạn hẹp của con oắt tự xưng là "con tác giả", ngày ngày ngồi viết thứ rác phẩm mang tên teenfic. Và một phần của sự sơ sài đó là vì...

Nữ phụ lúc nào cũng bị ghét!

Vâng! Cứ như nhân vật Nguyên Khả này được sinh ra để hứng chịu hết mọi sự vùi dập cho thỏa cái lòng "chính nghĩa" hư ảo của "con tác giả" kia.

Nguyên Khả theo trí nhớ của Kim chỉ được nói sơ ngoại hình đúng một dòng: "đẹp xuất sắc nhưng thua nó"

Cái gì vậy? Đã xuất sắc mà lại còn thua nữ chính. Ôi cô em tác giả! Em đang viết cái gì vậy?

Ừ thì nữ phụ, cũng chỉ biết chơi những chiêu trò dơ bẩn như hại nữ chính, bắt cóc nữ chính, lừa gạt nam chính. Đúng là những điều cô ta làm là quá đáng nhưng chung quy đều là sự ích kỉ trong tình yêu. Khi yêu ai mà chẳng ích kỉ? Đấu tranh vì tình yêu là sai? Không! Cô ta không sai! Chỉ là cách đấu tranh cho tình yêu của cô ta sai nên đã biến mình trở thành loại nữ phụ hạ đẳng mà ai cũng ghét.

Nữ phụ độc ác bị vùi dập. Vậy còn nữ chính?

Nguyên Khả đó tuy nhiều thủ đoạn hèn hạ, nhưng cô ta ít ra vẫn còn cái tâm khi không giết đi mày, Băng ạ! Cái con nhóc tỳ tuổi còn chưa qua 18 đã học đòi hống hách. Gì mà sát thủ? Đã sát thủ chẳng lẽ lại không giết người? Hơn nữa chắc chắn phải là tàn độc giết-người-không-gớm-tay thì mới có bản lĩnh vươn lên làm chủ nhân cái hắc bang gì đó khiến mọi người nể sợ. Vậy mà trước mặt người khác chỉ giỏi vung rìu qua mắt thợ. Vậy mà trước mặt nam chính lại ỏng a ỏng ẹo, mới bị con cua kẹp phải trên bãi biển đã khóc ré lên bám lấy nam chính. Mít ướt như thế... Đây mà là chủ nhân của hắc bang hàng đầu thế giới ngầm? Kim đọc đến đoạn đó lại chả thốt lên được gì ngoài ba chữ "giết tôi đi". Trước mặt người khác giả vờ lạnh lùng nhưng thực chất lại muốn phô trương thân thế, giả vờ dễ thương trước mặt nam chính và trước những nữ phụ thì hống hách kiểu 'tao đây là chị đại tao méo ngán thằng nào. Đụng vào tao chỉ có chết!' Lại nói nữ phụ hai mặt giả tạo đi. Con oắt này mới là thứ đáng khinh nhất trên đời.

Lảm Nhảm TeenficNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ