Chương 4: Buổi gặp mặt hữu tình~

1K 84 15
                                    


  Hôm nay là ngày đầu tiên cô bước vào 5 năm đại học. Cái cảm giác rộn ràng pha chút hồi hộp làm cô không ngừng nhảy nhót vui mừng. Cuối cùng sau 12 năm học hành vội vã, cô cũng có một ghế trong ngành học mà cô yêu thích.

"Mẹ ơi! Con đi học nha~" - Thiên Bình háo hức hét to, sau đó phóng vù ra sân phi trên con xe đạp địa hình mới tậu hôm qua, phóng mất hút.

"Khoan đã~ Thiên Bình con chưa ăn sáng mà!" - Bà Thiên Bảo gọi to, sau đó lắc đầu cười nhìn bóng lưng con gái nhỏ.

"Nắng sớm cho lòng ta thật thoải mái~

Vui sống cùng nhau sẻ chia niềm hạnh phúc trong đời~"
- ngâm nga hát những câu vu vơ, Thiên Bình thấy mọi vật xung quanh thật tuyệt, cành cây, nhánh hoa, nắng sớm, hương thơm thoảng nhẹ, mọi thứ trở nên tràn đầy sức sống, khiến cô đắm chìm vào niềm vui không bờ bến.

Khung cảnh buổi sáng thật trong lành và thơ mộng làm sao, cho đến khi một chiếc Lamborghini màu xanh huyền bí từ ngõ phi ra xô thẳng vào cô thì cái không gian đẹp đẽ này càng trở nên hoàn mỹ hơn.

"Nè! Ngươi làm cái gì vậy hả???" - Thiên Bình bật dậy hét toáng lên, may cô phanh kịp, không giờ cô nằm dưới bánh xe rồi.

"Bin bin bin~ mụ trắng trắng kia tránh đường..." - trong xe cũng không phải dạng vừa, hắn ta không chỉ bấm còi mà còn mắng chửi rất thô tục.

Thiên Bình nghe vậy mặt mũi xám xịt, cô khẽ "shit" một tiếng, hất váy đi về phía cửa xe đập rầm rầm...

"Mở ra, đồ chết tiệt, mau mở ra!!!"

Cửa kính nguyện ý kéo xuống, lộ ra một khuôn mặt mỹ nam cau có khó chịu, mái tóc bạch kim ôm sát mặt, đôi mắt hổ phách vô cảm lạnh lẽ, lông mày điêu luyện cau có, đôi môi lá phong mím chặt giật dữ, hắn ngước mắt nhìn cô...

Hắn ngây người trước vẻ đẹp của người con gái trước mặt. Một khuôn mặt trái xoan hoàn mỹ không tì vết, mũi cao nhỏ xinh, đôi môi anh đào đang chúm chím, đôi mắt lục bảo to tròn long lanh, mái tóc nâu uốn lượn...

"Cô... cô..." - thật không thể ngờ, vị tổng tài trẻ cũng có lúc lắp bắp, cái dáng vẻ lạnh lùng thường ngày bị thay thế bởi sự kinh ngạc...

"Cô cái gì! Tôi không có đứa cháu như anh. Anh tông phải tôi, mau xin lỗi..."  - Thiên Bình giậm chân chỉ vào cái xe địa hình hơi méo do va chạm. Hắn ngạc nhiên nhìn cô rồi thoáng cười...

"Cô muốn bao nhiêu..." - hắn rất tùy tiện mở ví, rút ra một xấp polime xanh ngọc...

"Tôi không cần tiền, tôi cần lời xin lỗi..." - Thiên Bình khó chịu trước thái độ cửa hắn.

"Xin lỗi? Tại sao chứ! Chẳng qua cô muốn ăn vạ rồi tiền sao? Trực tiếp đưa luôn cho đỡ phiền phức!" - hắn phóng khoáng cười khinh bỉ đưa tiền, Thiên Bình giận run lên.

Cô ngay lập tức rút từ ví của mình một xấp tiền dày không kém, ném thẳng vào mặt tên mặt hotboy mà tâm hồn hotdog đó.

"Tiền nè! Anh tưởng anh có tiền mà ngon á! Tôi cũng có, tôi bố thí cho anh!" - Thiên Bình ném xong, cũng không lưu lại nhìn hắn ngơ ngác, cô dựng xe rồi lao đi, để lại cho hắn cái bóng lưng truyền thuyết.

[12 chòm sao] Xuyên thư!!! Ta thành nhân vật phụ.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ