Chương 4: Đưa tay cho anh

3.2K 455 115
                                    

Samuel thật sự rất muốn ôm Jihoon vào lòng và chà xát hai má bánh bao trắng mềm của anh để an ủi. Đáng tiếc, nơi này đông người không tiện ra tay. Thấy người đối diện cứ liên tục gặm thịt mà không nói lời nào, cậu gãi đầu bối rối:

“Anh đừng cúi đầu mãi thế. Thật ra Dae Hwi chỉ là bạn thân của em thôi.”

Việc gì phải giải thích? Anh đâu có yêu cầu? Jihoon bận ăn nên không trả lời mà chỉ liếc mắt một cái. Càng giận thì ăn càng nhiều cho nhóc lỗ vốn chơi.

Tiện thể thì Samuel đã ăn thịt nướng nhiều đến mức gặp lần nào là nhợn lên cổ họng lần đó, chẳng qua lúc trước moi được ít thông tin rằng Jihoon rất thích ăn uống, nên cậu mới dẫn anh tới đây. Cùng lúc đó, cậu cũng nhắn với bố mẹ để họ dành sự quan tâm chăm sóc đặc biệt cho anh rồi. Sau này tới không được lấy tiền, anh mà ngại thì cứ giảm giá 80%.

Hai đứa cứ ngồi như thế một lúc lâu, Jihoon chăm chỉ dọn sạch bàn ăn, Samuel ngồi nghịch điện thoại và nhìn anh.

Lúc này, một anh đẹp trai nào đó đột nhiên tiến tới chỗ bọn họ và cười toe toét: “Jihoon hyung!”

“...uan ...in?”

Jihoon nuốt vội miếng thịt rồi nói tiếp, hai mắt lấp lánh:

“Guan Lin, em đi với ai thế?”

“Em đi một mình thôi.”

Khoé mắt Samuel giần giật, trực giác nhạy bén cho thấy tên này khá nguy hiểm.

Độ đẹp trai: Max
Độ cun ngầu: 82%
Ăn mặc: 90%
Chỉ số thu hút: 80%
Ấn tượng ban đầu: Không tốt lắm!

Cậu nghiêng người tới trước rồi ho nhẹ, thế này Jihoon mới giật mình giới thiệu: “À anh đi với bạn mới này, tên Samuel. Em có muốn ngồi chung luôn không?”

“Vậy ạ? Tất nhiên rồi, em đi một mình buồn lắm. À, chào Samuel, anh là Guan Lin.”

Lin đưa tay vuốt tóc, từng sợi tóc đen mượt trượt qua kẽ tay anh, soái khí ngất trời, nhưng biểu cảm trên mặt thì không thay đổi chút nào.

Samuel thấy anh trai bước tới định ngồi xuống bên cạnh Jihoon thì lập tức phản ứng, một phát chụp lấy vai Guan Lin.

“Sao thế?” Anh khó hiểu nhìn cậu, cả Jihoon cũng nhìn sang.

Oh my god! Hậu quả của việc hành động không suy nghĩ là thế này đây. Bây giờ cậu chẳng biết nói gì thêm nữa, lúng túng nới lỏng tay:

“À… em… em chỉ đang nghĩ anh có thể ngồi bên này.”

Samuel nhích người vào trong, vỗ bành bạch lên vị trí bên cạnh mình:

“Chỗ này.”

Guan Lin cũng không suy nghĩ nhiều, đặt mông ngồi xuống và bắt đầu tám xuyên màn đêm với Jihoon. Hai người cười nói vui vẻ, quên luôn chủ xị, dẹp luôn Samuel sang một bên. Nhóc con muốn chen vào quả thật không được...

Bạn cũ lâu ngày gặp lại tất nhiên có nhiều chuyện để nói, từ việc ngày ăn mấy bữa cơm đến việc đi đây đi đó, kể mãi khiến đầu cậu xoay mòng mòng. Cuối cùng phải ngồi thu lu một góc nghe họ tâm sự! Aaaah, sao lại đối xử với người ta vậy chứ?

[SamHoon] Em bẫy anh? (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ