Chương 9

445 54 2
                                    

Ngày 23/10/1981

Trời nắng

Hôm nay ta muốn ăn bánh bông lan, thế nhưng Dobby nói nó không làm được bánh bông lan, vì trứng hết rồi.

Trứng sao lại hết được?? Dobby nói Nagini nuốt sạch đám trứng có trong nhà rồi. Ta nghe xong đau lòng gần chết, Nagini cướp đồ ăn sáng cùng với sữa bò của ta còn chưa đủ, còn hại ta ăn không được bánh bông lan. Ta đi tìm Nagini, phát hiện nó ăn no xong đang nằm kềnh ra trên giường ta, ngủ ngon lành. Trái tim nhỏ bé của ta đau đớn quá, nó không những không hối lỗi, còn chiếm giường của ta. Ta quyết định rồi, ta phải phạt Nagini.

Hôm nay ta bảo Pettigrew mua một cái bình thủy tinh thiệt lớn về.

Lời bình của thầy giáo: Động vật là bạn tốt của con người, ngược đãi động vật là không đúng đâu em. Rắn tuy rằng bề ngoài đáng sợ, thế nhưng cũng là bạn của chúng ta... ít nhất... rắn sẽ ăn chuột.

Ngày 24/10/1981

Thời tiết âm u.

Hôm nay ta dùng một quả trứng dụ Nagini vào trong lọ thủy tinh, hứ, Nagini hư đốn, đừng tưởng dùng ánh mắt đáng thương đó nhìn ta thì ta sẽ thả ngươi ra.

Thế nhưng tới buổi trưa ta đem cơm cho nó, phát hiện nó biến mất rồi. Lọ thủy tinh không sứt một miếng a, Nagini chạy đi đâu rồi?? Ta cùng Dobby với Pettigrew chạy loạn lên tìm nó, thế nhưng tìm hoài không htấy. Ô ô ô~~ Nagini không thương ta nữa~~

Lời bình của thầy giáo : Rắn là bậc thầy trong việc trốn chạy a, sẽ trốn ở những chỗ em không bao giờ tìm được. Thầy đã nói em đừng có ngược đãi nó rồi mà...

Ngày 25/10/1981

Trời âm u.

Hôm nay cả ngày đều dùng đi tìm Nagini.

Lời bình của thầy giáo: Em lại lười rồi. Chỉ viết có chín chữ là sao??

Ngày 26/10/1981

Ô ô ô ô ~~ Ta đau khổ sắp chết rồi. Không tìm được Nagini, nó giận ta thật rồi sao??

Nagini, mau trở về đi!! Ta đã bảo Pettigrew mua mấy rổ trứng rồi, đều chất trong phòng ngủ, chờ ngươi về ăn. Còn nữa, con cũng bảo Pettigrew sắp xếp giường cẩn thận, chờ người về ngủ. Còn nữa còn nữa, ta còn bảo Pettigrew dùng tơ làm bản chải, lúc tắm có thể kì lưng cho ngươi...

Nagini, ta nhớ ngươi....

Lời bình của thầy giáo: Haiz, đúng là một thằng bé giàu tình cảm, thầy giáo cũng cho em vài giọt nước mắt đồng tình.

Ngày 27/10/1981

Trời âm u.

Hôm nay ta lại lấy quyển nhật kí Bella tặng ra.

Ta viết ở trang đầu: "Ta nhớ Nagini..." sau đó chữ viết mờ dần, rồi biến mất. Ai, nếu như nỗi nhớ cũng có thể nhạt dần rồi bay mất thì tốt biết bao. Ta nghĩ thế, cũng viết y chang thế...

Kết quả, kết quả, nhật ký đột nhiên nói chuyện với ta!!!

Trên trang giấy hiện ra dòng chữ: "Đừng buồn quá, Nagini rồi sẽ về thôi."

HP Từ hôm nay ta chính là ma vươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ