Chap 5: Thoát khỏi vòng vây

2.6K 146 3
                                    

Tại thời điểm đó chuyến bay đến đảo JeJu đã hạ cánh và họ kéo hành lý ra, cố bắt chiếc taxi để đến khách sạn.

"Hửm Tzuyu?" - Sana mở điện thoại lên và thấy có tin nhắn - Cô khẽ nhíu mài đăm chiêu

"Có chuyện gì vậy?" - Dahyun thấy vẻ mặt kỳ lạ của Sana, liền hỏi

"Mau đến khách sạn" - Cô nói với Dahyun và Momo

"Có taxi rồi nhanh lên chị hai" - Momo vội kéo vali vào xe

"BỌN CHÚNG KÌA"

"Nhanh hơn ta tưởng nhỉ" - Sana đóng cửa xe taxi lại quay sang ra lệnh với Momo - "Bảo vệ cô ấy đi, để ta lo"

"Dạ" - Momo đứng chắn phía trước Dahyun

Sana lộn một vòng bay thẳng vào tên dẫn đầu băng đang kéo đến tấn công họ. Dahyun há hốc khi thấy thân thủ nhanh nhẹn và con người thật sự của Sana. Lúc này khác hẳn với Sana lúc mới ngủ dậy tuy ít nói nhưng vẻ mặt nói chuyện với cô không lạnh lùng và tàn nhẫn như vậy, và Dahyun nhận ra mình....đang được bảo vệ trong khi vợ mình thì lao ra ngoài cản đường bọn chúng, vậy thì còn mặt mũi seobang gì nữa.

"Momo đừng cản tôi" - Cô cố đẩy tay Momo ra khỏi người

"Tiểu thư đã dặn em bảo vệ chị, chị mà có mệnh hệ gì tiểu thư sẽ phạt em chết" - Momo giữ tay Dahyun lại

"Vậy cô ra giúp cô ấy đi, tôi không sao đâu"

"Cái gì không sao, người bọn họ muốn bắt là chị đó" - Cô bé chỉ vào Dahyun

"Hửm? Sao lại bắt tôi?" - há hốc

"Vì lão già Chosun rất mê tiểu thư nhưng tất nhiên tiểu thư không chịu và không ai dễ dàng đụng đến tiểu thư khi chị ấy không đồng ý. Để có thể khống chế được tiểu thư thì phải bắt người quan trọng nhất đối với chị ấy"

"Người - quan - trọng - nhất" - Dahyun lẩm bẩm, vậy hóa ra mình là người đó sao. Không! Mình giống gánh nặng hơn - "Momo à, chúng ta không thể để cô ấy đánh nhau một mình được. Bọn chúng có vũ khí kìa, chúng ta ra giúp đi"

"Nhưng..."

"Chị sẽ bám sát em, được chứ. Mau lên cô ấy sẽ bị thương mất"

"Uhm nhưng chị hứa là phải theo sát em nhé" - Momo bị siêu lòng, làm sao cô bé không lo cho tiểu thư được chứ.

Dahyun và Momo chạy nhanh đến chỗ Sana đập vào mặt mấy tên định đánh lén sau lưng cô. Momo nhỏ con hơn nhiều so với những người ở đây nhưng lại rất khôn khéo luồng lách đá vào ống khuyển chân bọn chúng làm bọn chúng co giò lên nhảy nhảy. Lần đầu Dahyun đánh nhau nên không biết làm gì ngoài đấm vào mặt chúng nó để nó chóang váng vậy thôi.

"Ui da!!!! Mặt tên này làm bằng xi măng chắc... đau khiếp" - Dahyun xoa xoa tay nhăn nhó

"Ra đây làm gì? Vào xe đi" - Sana hét lên

"Cô im đi" - Dahyun hét lại, cả đám người kia và Momo và tất nhiên có cả Sana nữa.... họ đều đứng yên trố mắt nhìn cô.

Dahyun không hiểu chuyện gì đang xảy ra nên cô đứng yên nhìn lại - "Tôi nói sai gì hả?" - Cô hỏi Sana

Sana cũng không nói gì tập trung vào những cú đánh hiểm của mình để đỡ tốn công sức, môi vẽ nên nụ cười hạnh phúc. Mười lăm phút sau mọi thứ được giải quyết, họ nhanh chóng rời chỗ hỗn độn đó trước khi cảnh sát đến và làm hỏng tuần trăng mật.

[Saida] Vợ tôi là gangster [Cover]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ