Đình Huy cứ cười một mình, đến lúc tỉnh lại thì thấy thiếu thiếu gì đó, nhìn lại thì ba mẹ đã đi đâu mất, người làm cũng không có trong nhà, bỗng nhiên Đình Huy có cảm giác mình bị bỏ rơi, mặt buồn rười rượi ( tính cách thay đổi chóng mặt )
- Alô! anh có việc gì gọi
- Ngọc hả? Anh Đình Huy nè
- Em biết! Sáng anh chưa uống thuốc hả
- Là sao em
- Thôi bỏ đi! anh gọi em có chuyện gì
- À! chuyện là chiều nay em đến địa chỉ AbCZxy, nhớ là mặc cái váy trắng anh tặng lúc trước nghen
- Ừ!
Nói xong điện thoại, Đình Huy lại hí hửng chạy đi, chuẩn bị kế hoạch của mình. Ngọc tuy chưa hiểu chuyện gì nhưng cũng đành làm theo vậy
Đại Phong từ tối qua đến giờ vẫn không ngừng suy nghĩ, vô số những câu hỏi lạ luôn quẩn quanh trong đầu anh,
"Vì sao khi gần Ngọc anh lại có cảm giác thân thuộc gần gũi đến vậy, điều mà trước giờ chưa từng tồn tại trong anh"
"Vì sao khi thấy cô thân thiết với Đình Huy anh lại nổi giận"
"Vì sao...vì sao..."
Những câu hỏi ấy cứ vang đến bên tai, như một lời thỏ thẻ làm Đại Phong rất rối trí, về các lĩnh vực khác thì không gì làm khó được Đại Phong, nhưng riêng về tình cảm thì Đại Phong phải bó tay, một con người luôn sống trong cô đơn và giá lạnh như anh thì việc nhận ra được tình cảm là một điều rất khó
Có lẽ định mệnh đã sắp đặt sẵn, tình yêu vô thức là tình yêu đẹp,
-----
17h 35ph tại một vùng ngoại ô
Chiếc xe TTH sang trọng dừng lại ở một cánh đồng bát ngát, Ngọc bước xuống xe tháo cặp kính để vào túi xách,
- Cô có phải là tiểu thư Ngọc
Trong lúc Ngọc còn đang loay hoay không biết Đình Huy đã đến chưa thì một cô gái từ đâu đến hỏi Ngọc, tuy chưa biết đây là người tốt hay xấu nhưng Ngọc cũng đáp trả câu hỏi theo đúng lễ
- Vâng! là tôi
- Vậy xin mời tiểu thư theo tôi, thiếu gia đã đợi rất lâu rồi
Nói xong, cô gái ấy nhường sang một bên, tay đưa ra mời Ngọc một lối đi nhỏ hiện ra giữa một cánh đồng bát ngát,
Những cây sậy, bông cỏ cứ nhấp nhô vươn xa che khuất cả thân hình Ngọc, cô gái kia đi trước cứ thoăn thoắt rẽ từng nhánhđi về phía trước
Chừng mười phút sau đã đến nơi, Ngọc ngạc nhiên vì cảnh tượng trước mắt
Trước mặt Ngọc là một thân cây cao lớn, tán xoè phủ cả một vùng, đồng cỏ bông lau xung quanh cũng được cắt tỉ mỉ tạo thành một vòng rộng lớn
Ngọc vẫn chưa hết ngạc nhiên thì đột nhiên có tiếng nhạc, Đình Huy từ phía sau thân cây bước ra, trên tay cầm mic bắt đầu phiêu theo điệu nhạc
- Có chút bối rối chạm tay anh rồi .Vì anh đang mơ giấc dịu dàng. Có chút tan vỡ chạm môi anh rồi. vì em yêu ( chỉ ) yêu mùa ghé thôi. Có chút thương nhớ làn môi nhẹ nhàng. Khi em yên say trong giấc. Có chút yêu dấu chỉ là mơ mộng thôi. Vì anh luôn mong đc có em. Người nói yêu anh đi, người nói thương anh đi. Để cho con tim này đừng ngóng trông hao gầy. Hãy đến bên anh đi, để cho tình trọn vẹn chúng ta. Vì nơi con tim này luôn có , tình yêu dấu kín cùng thương nhớ.....cho em.Có chút bối rối, có chút tan vỡ Có chút thương nhớ tình ai. người hỡi đến bên anh này, nói yêu mình anh thôi. Để cho lòng anh thoả nhớ mong
Tiếng hát của Đình Huy cứ vang xa khắp cả một vùng, từng cơn gió thoảng đưa, cứ lao xao lao xao,
Hôm nay Ngọc mặc chiếc váy trắng mà Đình Huy tặng, không ngờ khi Đình Huy xuất hiện cũng với một bộ vec trắng lịch lãm sang trọng
Hương đồng nội hoà cùng giọng hát truyền cảm của Đình Huy làm Ngọc say đắm không rời.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cô vợ quậy phá của boss Đại Phong
RomantikĐây là truyện sưu tầm nhé! Đây là thể loại truyện teen tình cảm lãng mạn giữa 1 anh chàng CEO của 1 tập đoàn tài chính bất động sản trong nước và cô gái con của 1 ông chủ 1 doanh nghiệp nhỏ ở thành phố. Chuyện tình của họ sẽ diên ra như thế nào mời...