Buổi tỏ tình

1.5K 65 0
                                    


  "sao hôm nay thức ăn dở thế...dở thế..." Câu nói của Ngọc trong bữa ăn vẫn luôn vang vọng trong đầu Đại Phong, hình như đây là lần đầu tiên anh bị chê như thế! trước giờ chưa ai dám nói thẳng như thế trước mặt anh  

Đại Phong muốn xua đuổi đi hình ảnh lúc Ngọc nói câu đấy nhưng không được, càng cố không nghĩ đến thì nó càng hiện rõ ra hơn.

Đại Phong đau đầu ngã người ra sau lưng ghế thư giãn, không lâu sau chuông điện thoại trên bàn làm việc vang lên.

- Alô!

- Thưa giám đốc, lúc nãy có một cuộc họp quan trọng, nhưng giám đốc không đến , em vừa nghe nhân viên báo lại liền gọi cho giám đốc

Đại Phong nghe thư kí nói lại liền nhớ cuộc họp lúc sáng, chưa bao giờ Đại Phong chậm trễ hay đến muộn, nhưng hôm nay lại quên mất.

- À! nhà tôi có việc rất quan trọng ( nấu ăn :-3 ) nên không đến được, còn chuyện gì không

- Dạ! tối nay có một buổi ăn tối cùng Ông Sel, bàn về bản họp đồng sắp kí

- Được! tôi biết rồi

....

Đình Huy sau khi rời khỏi nhà Ngọc liền chạy đi khắp nơi, đặt rất nhiều thứ, xong rồi mệt mỏi ghé vào một quán càfê trên đường

Đang ngồi nghỉ thì có điện thoại gọi đến, là số của ông Trần

- Dạ ba! con nghe

- Con sao không đi luôn đi! rất lâu rồi mới về mà không về nhà trước lại đi đến giờ chưa chịu về

Đình Huy nghe ba nói thế liền biết ông đã rõ mọi chuyện, có điều trong giọng nói còn có ý cười, không biết ba đang nhắc nhở hay cố ý nói móc nữa

- Dạ hì hì! mai con về

Nghe con trai nói ông Trần như không tin vào tai mình nữa, ông quăng một câu vào mặt con trai rồi cúp điện thoại

- Con đi xa quá luôn đi

Đình Huy nghe từ đầu dây bên kia phát ra tiếng tút tút liền thở dài. Tuy ba nói thế nhưng cậu biết ba rất thương cậu, có thể nói ba cậu là một hình ảnh người ba thương con hết mực

.....

Ngọc lăn lăn trên cái giường rộng mà bức rứt không chịu được, hết chui vào chăn lại vò đầu bứt tóc quăng gối khắp phòng

Dằn dặt cả buổi trời rốt cuộc Ngọc cũng mệt mỏi mà nằm yên, mắt Ngọc vừa xụp xuống thì chuông điện thoại reo vang in ỏi

Ngọc cuống cuồng tìm điện thoại, bới tung cả khắp phòng cuối cùng Ngọc thấy cái điện thoại ở trên bàn trước mắt (tg bó tay)

Ngọc chạy lại lấy cái điện thoại, không may cái chân còn vướn trong chăn ngã lăn quay, Ngọc níu cạnh bàn lấy điện thoại mà người đau ê ẩm

- A ui! í lộn Alô

- Anh Đình Huy đây! em làm sao thế

- À! em không có gì, anh có chuyện gì à

Ngọc cười trừ, ngây ngô hỏi lại, tay vẫn xoa xoa cái mặt (vì cái mặt úp ngay xuống đất)

- À! tối nay 8h em đến nhà hàng Win nhé!

- Có chuyện gì vui hả anh

- Thì em cứ đến đi

Ngọc ừ rồi đi vào phòng tắm

....

8h tối nhà hàng Win

- Ở đây nè em!

Đình Huy từ xa thấy Ngọc đi đến liền gọi í ới. Hôm nay Ngọc diện một chiếc váy ngắn màu cam, nên càng nổi bật dưới ánh đèn lung linh

- Anh có chuyện gì thế

Ngọc đi lại bàn ngồi xuống hỏi Đình Huy, quan sát một lượt hình như không giống một buổi đi ăn bình thường cho lắm,

- À! anh gọi em ra đây hôm nay là....

Đình Huy cầm tay Ngọc, nhìn thẳng vào mắt cô, ngập ngừng nói, Ngọc ngạc nhiên với hành động vừa rồi

- Đây là hoa của cậu đặt ạ!

Đang gần vô vấn đề chính thì một nhân viên trong quán cầm bó hoa đến chỗ hai người Đình Huy mặt đơ tại chỗ

Tặng hoa cho Ngọc xong, Đình Huy lại nắm tay Ngọc

- Anh gọi em đến đây là...

- Dạ thưa anh chị gọi món chưa ạ

Câu cuối chưa kịp thốt ra thì một nhân viên khác lại chỗ hai người, tay cầm một cuốn sổ và cây viết

Đình Huy bắt đầu thấy nóng trong người nhưng vẫn cố kìm nén, vui vẻ gọi món. Gọi xong lại nắm tay Ngọc, mắt long lanh

- Anh muốn nói là...

- À ! anh chị có dùng thức uống gì không ạ

"Cạch...cạch.."

Đình Huy tức giận đập đầu xuống cạnh bàn, hận không thể ...

Ngọc thấy Đình Huy như thế tưởng anh có chuyện đang rất buồn, gọi thức uống xong cô liền cầm tat Đình Huy, rưng rưng nước mắt nói

- Anh ! anh không cần nói nữa, em đã biết hết rồi

Đình Huy đang khổ sở không biết nói gì nghe Ngọc nói vậy liền ngẩng đầu lên , xúc động nói

- Em,...em biết rồi ư

- Ừ ! anh không cần đau khổ thế! thực ra đâu phải chuyện này không còn giải pháp

- Vậy...vậy em

Đình Huy đã xúc động đến tột cùng, lắp bắp nói không nên lời

- Vâng! em sẽ cùng anh đi hết con đường

- Thực chứ!

Đình Huy tâm trạng vui vẻ hẳn lên, đúng la chị có cô mới hiểu anh

- Anh nói gì thế! em đương nhiên sẽ vượt qua cùng anh, anh không cần lo về căn bệnh của mình

- Bệnh nào em?

- Bệnh ung thư đó! thế chả phải anh bị bệnh ung thư mà không chữa được nên hôm nay mời em ra ăn bữa cuối hả

Đình Huy đang xúc động, vui mừng tưởng cô biết tình cảm của anh dành cho cô không ngờ đang từ trên mây lại bị Ngọc đạp cho bay xuống địa ngục như thế. Đình Huy bí sốc nên cứng đơ cả người, Ngọc lay lay người anh. Đình Huy bị Ngọc lay đến chóng mặt, hồn bay về người

Đình Huy cố kìm nén cảm xúc trong lòng, cầm tay Ngọc lần nữa, lần này anh tự nhủ chắc chắn mình sẽ thành công

- Chuyện anh muốn nói với em là...

Đình Huy cố nói thật nhanh, nhưng gần đến cuối lại bị câu nói của Ngọc cắt ngang

- A! Đại Phong kìa! anh cũng mời anh ấy hả.

Cô vợ quậy phá của boss Đại PhongNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ