Quyển I - Chương 2 : Cái tên

716 108 9
                                    

- Darkness Amaterasu Sasori- Cái tên mang âm hưởng đêm tối được phát ra từ đôi môi nhợt nhạt- Tên cậu là gì, người "giống" tôi?

Cô nghiêng nghiêng cái đầu, mái tóc đen xuôi về bên phải như lắng nghe câu trả lời.

- Tom - Cậu chần chận nói- Tom Marvolo Riddle. Cái tên của cậu nghĩa là gì?

Cô chăm chú nhìn Tom, nói từng từ khô khốc:

- Darkness, bóng tối. Amaterasu, nữ thần Mặt trời trong thần đạo Nhật Bản. Sasori, bọ cạp.

- Tôi tưởng Scorpion mới là bọ cạp.

- Đó là tiếng Anh, còn đây là tiếng Nhật.

- Nhật?

- Một đảo quốc phương Đông, được bao bọc bởi biển, có ngôn ngữ và phong tục khác ở đây.

- Tên cậu thật kì lạ.

- Kỉ niệm đứa trẻ sơ sinh ra vào ngày Nhật thực.

- Nhật thực?

- Theo quan niệm của các cậu, Nhật thực là thời khắc Mặt Trăng che khuất Mặt Trời. Còn theo người Nhật đó là ngày ánh hào quang bị che khuất, ngày nữ thần Amaterasu "chết" đi và được hồi sinh.

- Thần... có thật sao?

- Ai mà biết, đó chỉ là những câu chuyện truyền miệng mà thôi.

Một người hỏi một người đáp, hài hòa đến kì dị.

Rồi không ai nói câu nào nữa.

Tom chăm chú quan sát Darkness. Thân thể quá gầy, chỉ còn da bọc xương, làn da tái nhợt như chưa từng tiếp xúc với ánh mặt trời tràn đầy vết thương lớn nhỏ cùng bầm tím. Mái tóc đen rất dài, đôi mắt đỏ rượu vô hồn, hình thoi đen trên trán, hình xăn dây gai hằn lên chân cùng tay phải. Ngước lên nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn, Tom chợt phát hiện ra vết thương trên trán cô.

- Trán cậu bị thương kìa, sao không băng nó lại?

- A - Darkness a lên một tiếng đầy ngạc nhiên, vươn tay chạm vào vết thương nhận lấy một mảnh đỏ tươi yêu diễm nổi bật trên làn da tái nhợt, nhíu mày lại. -Tôi tưởng nó ngừng chảy rồi chứ.

Tom không nói gì, lẳng lặng xé lớp áo trắng của mình rồi tiến đến băng lại vết thương trên trán cô. Máu thấm vào dải băng trắng, khởi đầu là một chấm nhỏ mờ nhạt rồi lan dần thành một mảng đỏ sẫm, và biến mất sau từng lớp vải. Mọi hành động, cử chỉ đều nhẹ nhàng, cẩn thận như sợ làm cô đau vậy.

- Xong rồi. Phải băng lại mới không bị nhiễm trùng. Nơi này không có thuốc men gì đâu.

Cậu nhìn vào Darkness mà nói, đôi mắt đỏ rượu vô hồn kia tràn đầy vẻ ngơ ngác nhìn Tom. Darkness chạm nhẹ tay vào lớp băng trắng, cụp nhẹ xuống, nói một câu không đầu không đuôi:

[ ĐN Harry Potter ] Dây gai quấn quanhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ