Đi ngang qua Echotale, nó nhìn thấy những bông Echo đang nở rộ và phát ánh sáng xanh ảo diệu, những con đom đóm bay xung quanh những bông hoa cũng ko ngừng phát sáng tạo nên một khung cảnh cực kì đẹp và thơ mộng, nhìn những bông Echo, Frisk nảy ra ý tưởng đó là hái những bông hoa rồi nói lời xin lỗi và để chúng lập lại và nó sẽ đem tặng những bông hoa đấy cho cô và anh cũng như mọi người khi khiến họ lo lắng
Nghĩ xong, Frisk chạy đến và tìm những bông hoa vừa cỡ nhưng cũng thật xinh đẹp, được một lúc thì nó đã có một bó bông trong tay và bó bông đấy được chia ra làm nhiều khóm để đem tặng cho từng người. Hái xong, Frisk đứng dậy và chạy ra đi nhưng đang chạy thì đột nhiên nó vấp chân và té sml :v. Nó ngồi dậy được nhưng ko thể đứng dậy vì chân trái nó đã trật khớp, nhúc nhích một chút thì cảm giác đau ập tới khiến Frisk nhăn mặt :
- Chết rồi, đau quá, mình không đứng lên được !! - Frisk nhìn mắt cá chân trái đang sưng tấy lên -
Frisk ôm chặt bó hoa trong tay, nó lết đi bằng cái chân còn lại cô gắng tiến gần đến chỗ có thanh gỗ gần thác nước...chỉ cần có thanh gỗ ấy thì nó có thể về được cho dù chỉ còn một chân, mồ hôi đổ đầy trên trán...chỉ còn chút nữa thôi, chút nữa là nó sẽ lấy được thanh gỗ ấy, sự quyết tâm của Frisk đang cao hơn bao giờ hết. Sau một lúc cố gắng, nó đã lấy được thanh gỗ, mặt Frisk thể hiện rõ niềm vui nhưng khi vừa dùng thanh gỗ để đứng lên thì rắc thanh gỗ vì mục mà gãy (nhọ --')
Frisk mất đà, hụt chân té xuống thác nước và vì ko biết bơi nên nó cứ vùng vẫy dưới nước, Frisk uống bao nhiêu là ngụm nước, vô cùng khó chịu ko thể nào tả được. Frisk cố gắng la lên cầu cứu nhưng những lời nói chỉ có như vầy :
- Cứu..ọc ọc...cứ- ọc ọc...
Frisk đã không còn chịu nỗi, nước chảy càng siết hơn, đôi mắt của Frisk đã đần dần khép lại, cuộc đời nó...đến đây là...hết rồi ư ? Người nó thương nó còn chưa dám thổ lộ ! Nó còn chưa làm được nên trò trống gì mà nó đã phải xa rời mọi thứ, xa rời chọn nó yêu quý rồi ư...Thật không...công bằng... Nước mắt Frisk bị những dòng nước cuốn trôi đi cùng với sự tuyệt vọng và cả sự...sống của nó
- FRISK, MAU TỈNH LẠI ĐI...FRISK...
Một giọng nói vang vào tai nó, Frisk lờ mờ mở mắt...thứ nó thấy khi mở mắt đó chính là ánh nhìn sợ hãi, lo lắng của Chara, và cô sắp rơi nước mắt nếu Frisk ko mở mắt ra hoặc ko bao giờ tỉnh lại, Chara đã rất lo lắng...Frisk the thé :
- Chị Chara...em-hụ hụ...còn sống sao ?
- Đúng vậy, em khiến chị lo lắm Frisk, chị cứ nghĩ là em đã mãi mãi ko tỉnh lại, may mà...may mà đến kịp - Chara nghẹn ngào nói rồi ôm lấy Frisk vào lòng -
Nó mỉm cười và cố gắng lấy tay xoa đầu chị nó với ý rằng là ko sao rồi, cô thì thầm vào tai Frisk :
- Lần này có vẻ chúng ta phải cảm ơn tên xương khô kia, hắn là vị cứu tinh và chị ko muốn cảm ơn...em hãy làm dùm chị nhé !
Frisk ngạc nhiên, bây giờ nó mới để ý thấy Sans đang nằm ở đằng xa nhưng vẫn thấy được rằng quần áo của anh đã ướt như lông chuột ngấm nước :v, Sans đang thở rất gấp vì mệt. Frisk nhìn Sans rồi nở một nụ cười, thầm cảm ơn anh, vì anh mà mạng sống của nó được bảo vệ. Sans liếc nhìn về phía Frisk, thấy nó cười thì anh cũng cảm thấy ấm lòng cho dù đang ướt nhem
BẠN ĐANG ĐỌC
Những câu truyện về undertale [Hoàn]
AcakĐây là lần đầu tiên tớ viết truyện về undertale và nếu không hay thì mọi người hãy cho tớ ý kiến nhá ! Mong những câu chuyện này sẽ đem lại được cảm xúc cho mọi người, hoặc tiếng cười :))