Chị yêu em, Phác Trí Nghiên!

4.7K 200 2
                                    


Soạt~~~ Trí Nghiên đẩy ngã Hiếu Mẫn xuống giường, chống 2 tay lên giường nhìn cô. Hiếu Mẫn mỉm cười nhưng lại là nụ cười của sự mời gọi.

"Chị đừng có say mà làm càn" – Trí Nghiên nói lớn với cô, nhưng vô vọng. Vì giờ đây thứ mà Hiếu Mẫn đang ngắm là môi của Trí Nghiên, thứ mà Hiếu Mẫn đang nghe chính là nhịp tim đập liên hồi của mình.

Soạt~~~ Bây giờ đến lượt Trí Nghiên bị Hiếu Mẫn lật cho nằm dưới cô. Hiếu Mẫn ngồi lên bụng của nó, nhìn nó với ánh mắt ngây dại. Trí Nghiên bất giác rùng mình vì ánh mắt của cô. "Em đang kiềm chế cực khổ lắm đúng không? Vậy để chị giúp em giải thoát nhé!". Hiếu Mẫn vừa nói mà tay đã cởi hết nút áo của Trí Nghiên. Ánh mắt của cô dán chặt lên cơ thể của nó. Trí Nghiên đúng là có cơ thể rất đẹp, nó rõ ràng là con gái nhưng chính những hình xăm của nó đã khiến nó "soái" hơn gấp bội phần.

Trí Nghiên nhân lúc Hiếu Mẫn đang mê đắm cơ thể của mình đã lật cô lại, nó mở to mắt nhìn cô trừng trừng. "Sao vậy Phác Trí Nghiên, không phải lúc trong nhà tắm em đã rất muốn chị hay sao?" – Hiếu Mẫn bông đùa với nó. Không phải Trí Nghiên không muốn cô nhưng nó đang hoảng sợ. Cái tình huống này quá bất ngờ với nó, không có trong giấy của Ân Tĩnh. Nó sợ nếu sáng mai thức dậy, cô biết nó lợi dụng cô trong lúc say làm bậy với cô thì mọi công sức của nó đổ sông đổ biển hết.

"Chị nằm yên ở đây ngủ cho em" – Nó ra lệnh với cô, rồi leo xuống

"Aishhhh!!! Thật là!!!" – Hiếu Mẫn miệng thì chửi nhưng tay lại kéo nó quay ngược trở lại giường. Trí Nghiên bị làm cho mất thăng bằng cũng ngã lên người cô, Hiếu Mẫn chỉ chờ có thế, cô đưa tay mình kéo và giữ chặt đầu của Trí Nghiên tặng cho nó một nụ hôn không thể nào sâu hơn.

Soạt~~~ Trí Nghiên lại một lần nữa vùng ra được. Nó ép 2 tay cô lên đầu, tiếp tục nói với hy vọng là Hiếu Mẫn sẽ tỉnh táo lại "Chị có biết là mình đang làm gì không vậy? Chị không yêu em thì đừng khiến em có mặc cảm tội lỗi với chị."

Hiếu Mẫn vặn vẹo tay mình thoát ra khỏi tay của Trí Nghiên, ngồi dậy thì thầm vào tai nó "Chị yêu em, Phác Trí Nghiên!". Lần này thì đúng là Trí Nghiên không thể kiềm chế nổi nữa rồi, nó đè cô xuống hôn lên môi của Hiếu Mẫn ngay lập tức. Dùng lưỡi của mình tách 2 bờ môi của cô ra, đưa lưỡi vào sâu trong miệng cô. Nó cứ hôn lấy, quấn lấy lưỡi và miệng của cô đến khi Hiếu Mẫn gần thở không nổi nó mới trườn xuống cổ của cô. Nó mút mạnh một cái cho cổ của cô in hằn dấu của nó, đánh dấu chủ quyền ở cô xong lưỡi nó tiếp tục di chuyển xuống ngực của của cô. Tay nó không cởi mà chỉ đẩy chiếc áo ngực của cô lên, vừa đủ cho bộ ngực của cô lộ thiên trước mặt nó. Trí Nghiên không chần chừ cúi xuống cắn đầu ngực cô một cái. A~~~ Tiếng hét khoái cảm của cô không biết đã đụng đến gì của Trí Nghiên mà làm nó dừng lại.

Nó lấy 2 tay ôm đầu của mình lại, miệng thì cứ nức nở "Mẹ ơi! Mẹ mau quay về đi. Con ghét lũ đàn bà đó quá!". Thì ra mỗi đêm nó đều nghe tiếng này phát ra từ phòng của ba mình nên nó dần kinh tởm cái thứ âm thanh này. Hiếu Mẫn nhìn thấy hình ảnh Trí Nghiên yếu đuối trước mắt mình, cô cũng trở nên hoang mang. Cô ngồi bật dậy, ôm nó vào lòng dỗ dành "Trí Nghiên, chị không giống lũ đàn bà đó đâu. Âm thanh của chị là âm thanh của sự tự nguyện, của tình yêu, chứ không phải của tình dục. Em hiểu không?"

[BHTT]: AI LẠI YÊU NHƯ THẾ HẢ NGHIÊN CHỦ TỊCH ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ