Chương 9: Anh chàng họ Kim (2)

1.7K 234 12
                                    


Lại một ngày mới bắt đầu. Gió vẫn thổi, chim vẫn bay, Soon Young và Won Woo vẫn cùng nhau đi học trên con đường mọi khi. Chỉ có điều...

Hôm nay không phải là một Soon Young vui vẻ nữa.

Thám tử họ Jeon đã nghi ngờ thì sẽ ra tay. Một khi Jeon đã xay thì chỉ có từ gạo thành cám.

"Soon Young, mày ngồi thẳng lên, tập trung nhìn vào đây cho bố!"

Won Woo nói lời hối thúc, tay đập đập vào tấm lưng đang cong nghẹo như không xương của thằng bạn đang gục xuống bàn. Soon Young mệt mỏi vì đã sẵn buồn ngủ mà bị lôi dậy, toan đấm cho thằng bạn một cú rồi đẩy nó về chỗ, ai mà dè Won Woo biết trước tình thế đã nhanh chóng thủ sẵn một đòn.

"Quần đùi gì đây?" Hắn khó hiểu nhìn tờ giấy của Won Woo đang bay phất phơ trước mặt mình.

"Cấm nói nhiều, cho mày ba phút để làm."

Soon Young tiếp tục não bổ.

1) Dạo gần đây cảm thấy hơi bối rối mà không biết tại sao?

"Ờ đúng." Hắn nhàn nhạt đáp rồi lấy bút chì tích vào ô trống nhỏ bên cạnh câu hỏi.

2) Chỉ cần một cử chỉ hơi thân mật cũng cảm thấy khó xử dù trước kia hoàn toàn không như vậy?

"Hơi đúng." Nhưng mà thôi cũng tích.

3) Lo lắng bất an khi không thấy đối phương về nhà sớm?

"Sai bét." Bĩu môi, lắc đầu tỏ vẻ khinh thường. Không tích.

4) Cảm thấy khó chịu khi nhìn đối phương nói chuyện thân mật với đối tượng khác?

"Ý cái này trúng phóc thùng xèng!" Hớn hở tích.

5) Luôn nghĩ về đối phương và không biết tại sao mình lại có suy nghĩ như vậy?

"Đúng nốt." Lại tích thêm cái nữa. "Ơ hết rồi à?"

Nhận thấy thằng bạn đã làm xong xuôi tất cả, Won Woo nhanh nhảu giật lấy tờ giấy. Nhìn từ trên xuống dưới một lượt, khoé miệng cậu nâng lên thoả mãn. Đặt chai nước của mình trước mặt Soon Young rồi ý bảo hắn uống, Won Woo hí hửng:

"Chúc mừng! Mày đã vượt qua xuất sắc bài kiểm tra của tao!"

"Kiểm tra cái quần gì thế? Mà tao hỏi phát, cái 'đối phương' là ai vậy?" Soon Young nhìn Won Woo, tay vặn nắp chai nước rồi tu một ngụm lớn.

Won Woo nhíu mày nhìn hắn, miệng buông thõng câu nói vô cùng nhẹ nhàng:

"Lee Ji Hoon."

"Phụtttttt!!! Gì thế hả Jeon Won Woo?!"

Giờ nghỉ trưa.

Won Woo cầm trên tay suất ăn khó khăn lắm mới giành được sau năm tiết học vất vả. Vừa đi cậu vừa huýt sáo rất vui vẻ, cả người cảm giác tràn ngập thành tựu. Thế mà bây giờ Soon Young lại không có ở đây để chia sẻ niềm vui ấy vì hắn bận việc bên câu lạc bộ Taekwondo của trường.

Lắc đầu bỏ qua, Won Woo đảo mắt xung quanh canteen tìm chỗ ngồi.

"Ơ... Kia có phải Ji Hoon không nhỉ?"

𝙧𝙤𝙤𝙢𝙢𝙖𝙩𝙚Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ