Chương 13: Giờ chia tay.

1.8K 235 38
                                    

Ji Hoon từ hôm ăn trưa đó trở đi rất ít khi mở miệng ra nói chuyện hay cười đùa. Lý do tại sao thì chỉ có mình Won Woo và Min Gyu biết, duy chỉ tên đại ngốc Kwon Soon Young lại chẳng hề hay. Từ đó cũng có một vài điều dần dần trở nên quái dị, giả dụ như...

"Jeon Won Woo, sao mày cứ động tí là hỏi tao về Ji Hoon vậy? Mày thích cậu ta à?"

"Thôi cho tao xin, tao làm gì có cửa chặn đường mày..."

Soon Young cảm thấy hơi trống vắng và hụt hẫng khi Ji Hoon cứ liên tiếp tránh mặt mình. Càng nghĩ hắn lại càng không hiểu vì sao cậu lại có thái độ như thế, trong khi mọi ngày Ji Hoon dù thế nào cũng sẽ là người bắt chuyện đầu tiên. Và từ sau vụ bắt cóc hắn muốn để ý tới Ji Hoon nhiều hơn, trái tim không rõ vì lí do gì nhưng lý trí mách bảo hắn làm như vậy.

Chỉ còn một ngày nữa thôi là đến hạn Ji Hoon phải rời trường, cậu buồn vô cùng nhưng không biết làm thế nào. Ở đây có Won Woo lúc nào cũng chọc mình cười, có Min Gyu luôn luôn đứng ra bảo vệ, và đặc biệt hơn cả là có một Soon Young khiến cậu nhung nhớ không thôi.

Bây giờ Ji Hoon không dám tiến đến gần Soon Young nữa, ôm thì lại càng không. Cậu hay tìm cách để tránh mặt hắn, vì cậu biết nếu gần hắn chỉ chút ít thôi cậu sẽ lại nghĩ ngợi rồi không thể nào rời đi được. Về phần Soon Young, hắn thấy lạ lắm, vài lần tra hỏi Won Woo nhưng câu trả lời hắn nhận được chỉ là cái lắc đầu và nhún vai không hơn không kém. Soon Young bắt đầu thấy nản, nhưng hắn vẫn tìm đủ mọi cách để khiến Ji Hoon trở lại bình thường.



Trời đã về khuya. Hôm nay Ji Hoon lại đi ngủ muộn. Cậu cứ cặm cụi viết lách thứ gì đó trên bàn, mọi cách cũng không cho Soon Young thấy lọt một chữ. Hắn nghĩ chắc dạo này cậu bận nhiều việc ở lớp chăng? Trong đầu hoàn toàn không hề nghĩ đến việc mà hắn đã biết từ hôm Ji Hoon dọn đến phòng: cậu là học sinh trao đổi. Chỉ cho đến khi bất lực hoàn toàn với cậu bạn cùng phòng, Soon Young tự nhủ nên để cho Ji Hoon thảnh thơi một chút, còn hắn sẽ đi ngủ trước.

Soon Young ngủ rất nhanh, vài phút sau đã thấy mền gối đầy đủ ngáy ro ro rồi. Ji Hoon khẽ mỉm cười nhẹ. Cậu gập tờ lấy lại rồi tắt đèn bàn, trèo lên giường. Ji Hoon quay mặt nhìn tấm lưng vững chãi của Soon Young đang hiện diện trước mặt mình, đầu óc mơ hồ không biết có nên ôm hay không. Làm sao đây, chỉ còn một ngày duy nhất! Cậu không muốn phí phạm thời giờ nữa.

Thân hình nhỏ bé cứ thế nhích lại, vòng tay qua ôm lấy người lớn hơn.

Soon Young này, tôi thích cậu lắm.

--

Tiếng chuông báo thức reo inh ỏi thành công đánh thức Soon Young đang ngủ say phải bật dậy. Vươn vai một cái, hắn đưa tay che miệng với một cú ngáp chẳng mấy đẹp đẽ gì. Theo thói quen nhìn sang bên cạnh không thấy Ji Hoon, hắn thầm nghĩ có lẽ là cậu đã dậy trước và đến lớp từ sớm. Hắn chép miệng, đảo mắt khắp phòng rồi chợt khựng lại khi không thấy đồ đạc của tên cùng phòng đâu. Cậu ta lại định bày trò gì nữa đây? Soon Young khẽ nhăn mặt nghĩ thầm nhưng hắn không để tâm lắm. Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong, hắn trở vào bàn học để lấy đồ thì thấy trên bàn có đặt một chiếc phong bì mỏng màu trắng có kích thước khá lớn. Tò mò, Soon Young cầm lên xem.

𝙧𝙤𝙤𝙢𝙢𝙖𝙩𝙚Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ