- Ahhhh... Tan học rồi, về nhà thôi !!!
Deft bé nhỏ vươn vai một lát rồi xách cặp chuẩn bị ra về. Bây giờ là buổi chiều rồi và cậu phải về nhanh để giúp mẹ chuẩn bị bữa tối. Hầu như lúc nào cũng vậy, Deft luôn là người ra khỏi lớp cuối cùng. Chính cậu cũng không hiểu lý do vì sao lại vậy, nhưng cậu thích thế. Khi vừa bước đến cổng trường, Deft bất ngờ phải dừng lại, cái mặt bỗng xị xuống khi thấy con người đứng trước mặt: Smeb.
- Anh làm ơn tha cho tôi được không ? Sao anh cứ ám tôi hoài vậyyyyyy ??? - Deft bực mình cằn nhằn.
- Tôi thích. Được chưa ? - Một cái lý do được quang ra từ Smeb làm cậu cũng không cãi lại được.
- Tại sao anh cứ thích bắt nạt tôi thế nhỉ ? Tôi đắc tội tày trời với cái dòng dõi Song nhà anh à ?
- Cậu không đắc tội. Ai mượn cậu nhỏ hơn tôi. Tôi thích thì tôi bắt nạt thôi. - Smeb đắc chí cười khểnh.
- Đồ điên ! Tránh ra cho tôi về nhà.
- Cậu cứ đi đi !
Deft vùng vằng chạy ra khỏi cổng trường. Cứ ngỡ là mình đã thoát khỏi cái tên lì lợm đáng chết kia, nhưng thật ra thì... anh lại đuổi theo và đi ngang hàng cùng cậu. Tâm trạng của Deft lúc này thật khó diễn tả. Không biết cậu có cái gì mà anh ta cứ bám theo cậu như vệ sĩ thế này ? (Thì nó đang tình nguyện làm vệ sũy cho mi đó thôi XD)
- Kyungho !!! Anh ăn gì tôi cúng ???
- Nếu như cậu là một thanh Chocolate thì được !!!
- Ý anh là sao ? - Deft hỏi một câu hơi bị...ngu XD
- Tùy cậu hiểu. - Mod "mặt sờ râm" của Smeb hiện lên.
Deft thật sự vẫn còn quá non, chưa hiểu được hết ý nghĩa thâm sâu trong câu nói của Smeb. Cậu chán nản chả muốn cãi tay đôi nữa. Cậu cố bước đi thật nhanh, sao cho thoát khỏi cái tên mặt dày này. Nhưng khốn nỗi, dù có bước nhanh đến đâu thì anh vẫn đuổi kịp. Smeb lên tiếng:
- Bé như cậu đi đường này dễ bị bắt nạt lắm đấy. Cậu mới đến nên không biết đó thôi.
- Ủa sao anh biết tôi mới chuyển đến đây ở ?
- Mẹ tôi và mẹ cậu làm cùng công ty. Bà ấy cho tôi biết. Nhớ người đàn bà hôm nọ đến nhà cậu không ? Mẹ tôi đấy.
"À thì ra là mẹ Smeb !" Deft thầm nghĩ. Thảo nào mà cậu cảm thấy bà có nét giống một người mà cậu đã gặp như vậy. Bỏ qua chuyện đó, Deft quay lại chủ đề:
- Mà dù vậy thì tôi sẽ không sao đâu. - Vừa nói cậu vừa vênh cái mặt lên làm như vẻ ta đây mạnh mẽ lắm ý.
- Ghê quá ta ! Chỉ sợ đùng một phát lại co rúm lại. - Smeb cười chế giễu.
- Anh thích chết à ? - Deft tức xù mặt lên - Tôi tự lo được rồi. Anh mau về đi kẻo muộn.
- Vậy thôi. Tôi về. Pye !
Smeb quay lưng lại, đi thẳng rồi rẽ vào một con hẻm cách đấy không xa. Deft thấy đột nhiên anh ta từ bỏ dễ dàng vậy cũng hơi lạ. Nhưng rồi cậu cũng lắc đầu rồi bước tiếp. Được một đoạn thì Deft xảy ra chuyện không hay...
![](https://img.wattpad.com/cover/115082563-288-k643375.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN][Shortfic][Smeb x Deft] Lạc Đà Nhỏ ! Anh Thích Em !
FanficChỉ là một cái shortfic nhỏ, em viết trong lúc bí ý tưởng cho hai"đứa con" to đùng kia XD Thông báo là sẽ có đường, kẹo, bla bla... Nhưng vì hai truyện kia của em có nhiều xôi thịt rồi, nên fic này em viết "chong xáng" chút, không có H nha ~~ Quà ăn...