Chương 50 - Thuần khiết

3.2K 173 8
                                    

Cảm xúc khi chạm vào viên tròn mềm mại kia, làm cho sủng nhi cảm thấy tò mò cực kỳ. Không ngừng vuốt ve, nghe được Lôi Duẫn Linh rên rỉ, y vô sự tự thông, như vậy sẽ làm nàng rất thoải mái a. "Có cái này chính là nữ nhân sao?"

Lôi Duẫn Linh hôn trước ngực nõn nà của y, "Không chỉ là cái này, ngươi còn muốn biết không?"

"Ân, muốn." Sủng nhi đáp, đối với những vật không biết, đương nhiên rất hiếu kì. Bỗng nhiên cảm thấy một bàn tay chậm rãi trượt xuống dưới thân y, cách y phục mỏng manh, vuốt ve địa phương mẫn cảm của nam nhân. Sủng nhi nhịn không được thở hốc vì kinh ngạc, rên rỉ nhỏ vụn lan tràn ra. Làm cho Lôi Duẫn Linh lớn mật nhéo nhéo gia hỏa ưỡn lên kia.

"Nơi này cũng không giống nhau, thoải mái không?" Nhẹ nhàng bộ lộng, nhìn vẻ mặt y biến hồng. Lôi Duẫn Linh đắc ý nở nụ cười, bên người nàng có thể có không ít mĩ nam, về cách làm sao để cho những tiểu bảo bối này ngoan ngoãn nghe lời, chính là thực lý giải a. Nhìn thấy sủng nhi phản ứng trúc trắc, căn bản vẫn là một tiểu xử nam.

"Ân a, mau, mau một chút." Sủng nhi cảm thấy được chính mình càng ngày càng nóng, vừa khó chịu lại hưng phấn, bản năng đĩnh đĩnh vài cái, dán lên người nàng, phát hiện này sẽ thoải mái rất nhiều. Thân thể nóng lên khát vọng đạt được cái gì đó, lại không biết phương hướng.

"Sủng nhi, có nghĩ là muốn!" Lôi Duẫn Linh nắm trong tay vật inh ỏi càng ngày càng thẳng cứng, miệng khô lưỡi khô cách y phục liếm hồng mai của sủng nhi, nàng chính là lão thủ tình trường, làm sao trốn đùa nam nhân, với nàng mà nói rất thuần thục. Huống hồ là nam nhân chưa trải sự đời còn ăn dược của nàng, nhất định trốn không thoát lòng bàn tay nàng!

"Ân, muốn, muốn." Dục vọng khiến cho hai tay y không ngừng vuốt ve thân thể của nàng. Sủng nhi muốn lại không biết nên làm cái gì bây giờ, lắc lắc cái đầu choáng váng, bất lực kêu la đối phương mau tới cứu y, đem nhiệt lượng kia phóng xuất.

"Sủng nhi, ngươi thực sự đẹp quá a. Nhìn bộ dáng ngươi xấu hổ hảo khả ái." Thật sự là một loại hưởng thụ a, nhìn cực phẩm tuyệt vô cận hữu (có một không hai) trước mắt. Không cần nàng làm gì, sủng nhi tự giác dựa vào thân thể của nàng cọ xát, muốn tìm nơi phát tiết dục vọng.

Nhẹ nhàng kéo hạ nội sam bên người sủng nhi, thân thể quang loả tức khắc lộ ở trước mặt nàng. Địa phương phấn hồng kia đã thẳng tắp đĩnh khởi cọ xát thân thể nàng, nhìn qua rất đáng yêu. Ma sát da thịt của nàng. Ánh mắt bất lực tràn đầy sắc dục, nhìn chằm chằm vào nàng.

"Sủng nhi, ngươi là của ta!" Kéo xuống y phục còn sót lại của mình, kịch liệt hôn sủng nhi. Để y vuốt ve nàng, dạy y làm thế nào khiêu khích mình, chậm rãi cảm thấy khí tức của sủng nhi càng ngày càng trầm trọng, nàng biết rõ dược hiệu tới rồi.

Lập tức nàng sẽ cùng sủng nhi kết hợp cùng một chỗ, trong lúc đó hưởng thụ nam nữ hoan ái, mà sủng nhi, vĩnh viễn là của nàng. Ca ca đến lúc đó mặc kệ tức giận như thế nào, cũng là chuyện vô ích. Nàng sẽ hảo hảo đem sủng nhi dạy tốt, cho y biết nam nhân cùng nữ nhân cùng một chỗ, mới là đúng đắn.

Cách đó không xa một cái sắc thải phong xà (con rắn màu sắc đi đầu) rất nhanh lội tới, không đến vài giây, nhanh chóng quấn trên người sủng nhi, nâng thân thể rực rỡ lên, mở ra cái miệng đầy răng nọc làm cho Lôi Duẫn Linh hoảng sợ, sau khi nhìn thoáng qua, lại tĩnh lặng, "Thật đúng là xà yêu ngàn năm có linh tính a, không biết ngươi làm như vậy là có ý tứ gì." Tuy rằng nàng bách độc bất xâm, thế nhưng bị bốn khỏa răng nọc kia cắn, cũng nhất định không dễ chịu.

Nhìn qua độc xà tinh thần đặc biệt tốt, thân mình, cũng so với buổi sáng đỏ tươi hơn nhiều, xem ra là sau khi ăn no nê rồi tới. Thập phần không đúng lúc, phá hủy chuyện tốt của người ta. Lôi Duẫn Linh thấy có xà đến phá rối, tâm tình vô cùng bất hảo, trên mặt không có gì, chỉ là tiếng cười âm âm kia, làm cho Diễm Băng càng cảnh giác phòng bị.

Nó quyết không nên xem thường nữ nhân này. Hơn nữa nó hiện tại cũng là thập phần sinh khí. Không ngừng phải phòng một tên tình địch là Hoàng đế, còn phải đề phòng một nữ nhân. Mà nữ nhân này có cảm thấy thẹn hay không a, vậy mà, giữa ban ngày ban mặt câu dẫn nam nhân không nói, còn muốn một hồi hoan ái lộ thiên nơi ôn tuyền (đánh dã chiến đó bà con). Nương nàng không có dạy nàng cái gì gọi là liêm sỉ sao?

Một người một xà đồng dạng đang căm tức, ai cũng không muốn bỏ qua như vậy. Nhưng mà sủng nhi bị Diễm Băng quấn lấy, bỗng nhiên đã không còn sức lực chống đỡ. Không nghĩ qua liền trượt chân trong nước suối. Động tác rất bất thình lình, Diễm Băng còn không kịp rời khỏi, đã bị sủng nhi cùng nhau dẫn xuống nước.

Không đợi Lôi Duẫn Linh vội vả cứu người, bỗng nhiên một thân ảnh bay đến, Lôi Duẫn Linh không chút nghĩ ngợi, vội vàng đem y phục bên cạnh ao khoác ở trên người, đang chuẩn bị hét lớn người nào lớn mật như vậy, nhưng nhìn thấy y bào minh hoàng sắc (áo vua đó). Liền phi thân rời khỏi địa phương nguy hiểm.

Quả nhiên không ngoài sở liệu, sau khi thân ảnh người nọ mò vớt người trong nước, lập tức một chưởng hướng chỗ nàng ngốc qua đánh tới. Hạ thủ một chút cũng không có lưu tình, khiến cho nước trong ôn tuyền tung cao một trượng, thẳng tắp hướng về phía nàng bay tới. Ngay cả sau khi lùi lại mấy bước, vẫn bị bọt nước mỏng đánh cho nàng một thân ẩm ướt. Trên người bị nước bắn phải cũng đau đớn. Xem ra Hoàng huynh thực sự rất sinh khí a.

Bất quá hiện tại cũng không còn kịp nữa, một đôi nam nữ y phục bất chính, trần trụi cùng một chỗ trong ôn tuyền. Sẽ có người tin tưởng hết thảy rất thuần khiết sao? Mà nam nhân, không phải là rất lưu tâm trinh tiết của đối phương. Hoàng cung đương nhiên càng không thể dễ dàng tha thứ chuyện như vậy, nếu là người nữ tử nào không phải tân xử nữ, chính là muốn toàn gia chôn cùng.

"Lôi Duẫn Linh!" Gầm lên giận dữ, người dám ở trong hoàng cung rống to như vậy, trừ bỏ Lôi Duẫn Hạo thì còn ai.

"Hoàng Huynh ngươi mới đến a, nhưng bỏ lỡ một hồi trò hay nha."Nhìn thấy người kia nổi giận đùng đùng, thật sự là bội phục a, Hoàng huynh chẳng lẽ không có nhìn thấy độc xà quấn ở trên người sủng nhi sao? Thế nhưng còn không thèm quan tâm liền ngay cả người và xà đồng thời ôm.

Hung hăng trừng mắt nhìn 'hái hoa tặc' y phục bất chính, chỉ biết sủng nhi đi theo nàng không phải chuyện tốt. Khuôn mặt anh tuấn thập phần sinh khí, một mảnh âm u. Là hắn quá sủng nàng sao? Vậy mà dám đối với sủng nhi làm ra chuyện như vậy. "Người tới, đem Quận chúa đuổi ra hoàng cung, không có mệnh lệnh của trẫm, không cho phép quay về."

"Hoàng huynh, sủng nhi đã là người của ta, đương nhiên phải đi theo ta." Hảo nhẫn tâm a, vậy mà đuổi nàng đi. Bất quá, bị đuổi ra cung đổi lại một sủng nhi bên người, đáng giá!

"Đừng tưởng rằng trẫm không biết ngươi đánh cái chủ ý gì, muốn sủng nhi, không có cửa đâu. Người đâu? Đều chết ở đâu đó, đem nàng đuổi ra." Hắn là đau lòng a, hắn yêu sủng nhi, chính là sủng nhi thế nhưng cùng nàng. . . . . Nhìn thiên hạ trong lòng thở dốc, trong ngực sinh khí, nhưng cũng không có muốn buông tay.

[Đam mỹ] Độc Sủng Yêu Tinh - Mộng Hi Tuyệt Luyến [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ