Nếu đã chót làm người tốt rồi thì thôi giúp đến cùng vậy. Giờ chỉ cần có Haeji bên cạnh thì tôi đã mãn nguyện lắm rồi.
Mấy ngày sau đó, tôi đã được xuất viện. Vì không muốn gặp lại đôi nhân tình phiền phức kia nên tôi đã chuyển sang nhà Haeji ở. Từ khi chuyển đến đó tôi dường như đã dần quên đi những đau thương kia, bệnh tình ngày càng trở nên tốt hơn hẳn. Ước gì những tháng ngày hạnh phúc này sẽ luôn được tiếp diễn.
Hôm đó là một ngày đẹp trời, tôi cùng Haeji đi mua sắm đồ để chuẩn bị cho sinh nhật của tôi. Thấy cô ấy quan tâm tôi như vậy, tôi càng thêm vui hơn.
"Jimin à, bên đường có một tiệm bánh kem ngon lắm, mau lên"
Haeji còn háo hức hơn cả tôi nữa. Thật là.
Két!!!
Rầm!!!
Không, không thể nào. Trước mắt tôi giờ đây là hình ảnh Haeji nằm giữa vũng máu mà hấp hối đúng như những gì tôi từng thấy khi trước. Chân tay tôi bỗng run lên, đầu óc thì đau điên cuồng.
"Haeji... à"
Tôi lao vào đám đông đỡ người Haeji dậy mà ôm vào lòng, khóc không thành tiếng.
"Haeji à tỉnh lại đi, không sao đâu mình sẽ đưa cậu đến bệnh viện. Đợi cậu khỏi lại chúng ta sẽ cùng nhau đi mua bánh kem nhé"
________________________
"Bệnh nhân đã tắt thở, chúng tôi đã cố hết sức, thật sự chia buồn"
Tôi lặng người khuỵu xuống ngước nhìn lên phía trần nhà rồi dần lâm vào cơn mê.
Khi tỉnh lại, tôi được biết rằng Haeji đã được đưa vào nhà xác. Mọi chi phí cũng đã được thanh toán hết, rốt cuộc là ai đã làm?
Cạch!!!
"Jimin, em tỉnh rồi"
Là hắn ta, sao hắn lại ở đây.
"Anh là người đã thanh toán mọi chi phí?"
"Đúng, là anh"
"Nói đi, bao nhiêu, tôi không muốn mắc nợ người khác."
Tôi vừa nói xong ngay lập tức anh ta chạy lại ôm tôi.
"Xin lỗi em, anh mới chia tay Hara rồi, giờ anh mới biết là anh không thể sống thiếu em được."
Lúc đầu anh ta nói vậy tôi thật sự không hề tin nhưng sau khoảng thời gian 2 năm ấy, ngày nào anh cũng đến chăm sóc tôi khiến tôi cũng có chút mủi lòng mà chấp nhận làm lại từ đầu với anh. Nhưng tôi làm sao có thể quên được cái chết của người bạn thân của tôi cơ chứ. Theo như tôi được biết thì người gây ra tai nạn là người của Hara. Cũng đã đến lúc báo thù rồi.
Tối hôm đó nhân lúc Taehyung ngủ, tôi đã lén lấy điện thoại anh tìm số của Hara sau đó nhắn tin cho ả rồi rời đi.
____________________
"Taehyung à, em đến rồi. Sao cậu lại ở đây?"
"Có phải cô đã sai người đụng chết Haeji"
"Là tao đấy thì sao, tao muốn mày phải thật đau khổ"
Ngay lập tức tôi rút dao ra, tiến lại gần ả. Nếu ả đã có gan giết chết bạn thân tôi thì có nghĩa là cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý để chết rồi nhỉ? Tôi lao về phía ả thật nhanh nhưng rồi lại bị ai đó ôm chặt từ phía sau.
"Jimin à, đừng phạm sai lầm nữa. Nghe lời anh bỏ dao xuống đi, anh chắc chắn Haeji trên trời cũng không muốn em như vậy đâu"
Tôi ngước lên trời nhìn bầu trời đầy sao kia, có thể Haeji cũng là một trong số những vì sao kia đang quan sát tôi. Tay tôi mất lực thả dao xuống đất.
Phập!!!!
Taehyung.... đã đâm tôi.
"Anh...."
"Anh không còn cách nào khác. Em rất nguy hiểm, anh phải làm vậy để bảo vệ Hara"
Ôi, tôi ngốc thật. Hắn ta lại một lần nữa lừa được tôi và lại bảo vệ cho ả. Tôi ngã xuống nền đất lạnh lẽo.
"Quên nói với mày, người đụng chết bạn mày không ai khác chính là Taehyung mà mày yêu quý đó"
Tên khốn, vậy mà bấy lâu nay tôi lại tưởng hắn ta yêu tôi thật lòng. Trước khi chút lấy hơi thở cuối cùng, tôi đã thấy Haeji, cô ấy đang đưa tay về phía tôi.
*Jimin à, đi thôi. Rời xa nơi đau thương này*
*Đợi mình, mình sẽ đến với cậu nhanh thôi*
____________________
"Hara à, giờ em được bình yên rồi, sẽ không ai có thể làm hại được em nữa.
"Cút đi, anh hết giá trị để tôi lợi dụng rồi. Tôi chỉ đến với anh là vì muốn chọc tức Jimin thôi. Ấy vậy ai mà ngờ cái kết anh lại chính là người giết chết cậu ta chứ"
"Cái gì, cô"
Sáng hôm nay cảnh sát đã phát hiện 2 thi thể của một nam và một nữ được tìm thấy cách nhau không xa, sau khi xét nghiệm thì phát hiện nguyên nhân chết là đều bị đâm chết bằng dao. Nghi phạm tình nghi chính là anh Kim Taehyung, hiện đã bị giam giữ. Nếu nghi phạm thật sự là anh ta thì có thể anh ta sẽ phải chịu án tử hình. Hiện cảnh sát đang bắt tay vào việc điều tra.
_Bản tin Seoul_
BẠN ĐANG ĐỌC
(SE) (Vmin) Vĩnh biệt
FanfictionEm yêu anh, yêu rất nhiều đến mức mù quáng. Người sai là em sao? Sai vì quá ngu ngốc khi yêu anh.