CHAP 10.2. HẸN HÒ CÓ VUI VẺ KHÔNG?

137 8 3
                                    


Nhi về tới nhà là vứt hết cặp sách đồ đạc qua một bên, lao ngay vào phòng lôi chiếc váy được cất lưu cữu ở trong tủ quần áo không biết từ bao giờ. Nhi mặc vào rồi lại cởi ra cứ đứng trước gương cả tiếng đồng hồ để ngắm xem bản thân có thật sự ổn không. Cuối cùng thì Nhi cũng quyết định nghe theo lời những cô bạn quyết tâm mặc chiếc váy bị bỏ xó ra đường cũng coi như cho nó được hít khí trời lần thứ hai sau khi từ quán quần áo về. Nhi rút chiếc dây cột tóc trên đầu, mái tóc đang được cột đuôi ngựa xõa dài qua vai. Nhi xỏ thử đôi giày búp bê đã mua từ lâu may sao vẫn vừa vặn. Chưa tới giờ hẹn mà đã chuẩn bị xong mọi thứ nên Nhi chỉ còn cách ngồi chờ. Khi ngồi chờ với tâm trạng hồi hộp, mong chờ thì có vẻ như thời gian trôi càng lâu. Nhi cứ chốc chốc lại lôi điện thoại ra kiếm tra giờ để chắc mình không bị muộn giờ. Nhưng cảm thấy như hôm nay điện thoại bị hỏng số vậy, đã qua một lúc lâu mà đồng hồ mới nhảy thêm một số làm tâm trạng Nhi càng lúc càng nặng như đeo chì. Ngồi rồi lại nằm tưởng chừng như cả năm trôi qua thì điện thoại mới chịu kêu lên tiếng chuông báo hẹn giờ. Nhi nhanh chóng ra khỏi nhà, đóng cửa để xuống dưới nhà, chưa bao giờ Nhi hành động nhanh như vậy ngay cả khi đang muộn học.

Nhi đứng ở dưới sảnh tòa nhà ngó ngang ngó dọc thì thấy một bóng cao cao đang tiến đến phía mình. Mỗi một bước chân là một nhịp tim của Nhi đập mạnh hơn, mặt nóng ran.

- Để cậu phải đợi lâu rồi xin lỗi nhé mình hơi tắc đường một chút

- À không mình đợi cũng không lâu lắm đâu mình vừa mới xuống ấy mà

- Thế mình đi lấy xe rồi đi thôi

- Lấy xe á cậu đi xe gì đến thế?

- Tớ đương nhiên là đi xe máy rồi. Đừng lo tớ lái được nhìn mặt cậu trông đầy lo lắng thế kia làm tớ sợ đấy

- À à không có gì

Nhi vứt bỏ những gợn sóng trong lòng đi theo Hoàng, tự an ủi bản thân mình rằng sẽ không sao cả. Cùng lúc đó trong một quán ăn có người đi đi lại lại cả một buổi chiều mà không hề có dấu hiệu chóng mặt chút nào. Huy đang phân vân không biết mình có nên đi theo cô bạn mình đi hẹn hò không nhỉ? "Nếu không đi thì mình lo thằng đó lại làm gì con nhỏ ngốc đó, còn nếu đi mình có khác quái gì một thằng tọc mạch thích soi mói chuyện của người khác đâu cơ chứ". Sự tranh đấu giữa hai ý nghĩ làm Huy như người mất hồn đi ra đi vào trong quán không làm nổi việc gì

- Này thằng kia nếu không tập trung làm việc được thì đi về nhà đi ở đây rồi làm vướng tay vướng chân anh – anh chủ quán đã phải gắt lên để ngừng ngay chong chóng người lởn vởn trước mặt

- Anh, em có nên đi không nhỉ? Đi hay không nhỉ? Đi, không đi, đi, không đi

- Thằng dở hơi này mày nói cái gì đấy cái gì mà đi với chả không đi. Trước hết thì mày đứng yên một chỗ cho anh nhờ, anh chóng mặt lắm rồi

- Nên đi đúng không anh? Đúng, phải đi chứ. Anh nói đúng lắm, phải đi phải đi – Nói rồi Huy rút phăng tạp dề đang đeo ở hông ném lại cho anh chủ quán, vớ lấy chìa khóa xe của anh chủ rồi chạy đi mất

LỚP HỌC BÁ ĐẠONơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ