Hyomin sau khi ngồi ngắm nhìn Jiyeon ngủ một lúc lâu mới quyết định dìu nó lên phòng. Cô đặt nó nằm xuống giường rồi sau đó cũng ngồi bên cạnh nó. Cô lấy điện thoại ra gọi tiếp cho Eunjung.
-Này Eunjung, người ta hay nói người say thường nói lời thật lòng. Đúng không? – Miệng Hyomin vừa nói vào điện thoại mà tay thì cứ liên tục vuốt mái tóc của Jiyeon. Eunjung sau một hồi lâu cũng trả lời lại "Ừ, đa phần là vậy. Nhưng đôi khi cậu cũng đừng tin lời của mấy người say. Họ lâu lâu cũng nói nhảm đó. Mà cậu hỏi có chuyện đó chi vậy?"
-Không có gì. Chỉ là tớ đang muốn nghe những lời nói thật lòng từ một người thôi. Hyomin sau khi trả lời xong cũng cúp điện thoại đi.
-Jiyeon...Jiyeon. Em ngủ chưa? Hyomin nhẹ nhàng gọi nó. Đáp lại lời cô chỉ là hình ảnh nó bực bội lăn tới lăn lui trên giường, 2 tay lấy gối bịt tai mình lại. Hyomin liền mỉm cười, vì cô biết chắc nó đã say.
-Jiyeon, em thật sự chưa có bạn trai à? – Ánh mắt Hyomin cực kỳ trông đợi vào câu trả lời của nó. "Aishhhhh! Thật là! Đã nói là không có mà. Sao cứ hỏi hoài vậy?" – Nó bực bội lên tiếng. Hyomin nở nụ cười hài lòng.
-Jiyeon, có phải chị đã làm sai điều gì không? Nếu không thì tại sao mấy năm qua em lại đối xử lạnh nhạt với chị như vậy? Giọng Hyomin hơi chùn xuống trước câu hỏi này. Đột nhiên nó ngồi dậy, cười khì khì trước mặt cô, rồi cũng trả lời cô " Vì chỉ có như vậy thì chị mới không biết được bí mật của em"
-Bí...bí mật gì? – Cô tiếp tục gặng hỏi. Nó chỉ im lặng đưa một ngón tay mình lên ngay miệng cô rồi mỉm cười, "Chị thật tình! Đã nói là bí mật, có nghĩa là không tiết lộ cho chị biết được rồi". Hyomin sau một vài giây đứng hình cũng đẩy ngón tay nó ra khỏi môi mình, mà tiếp tục hỏi nó
-Tại sao đêm qua em lại hôn chị? Em đã nhìn lầm chị thành ai à? Jiyeon nghe được câu hỏi này bỗng cúi mặt xuống, suy nghĩ gì đó. Nhưng chẳng mấy chốc nó lại ngồi bật dậy trong ánh nhìn ngạc nhiên từ cô. Nó đưa tay mình sờ lên mặt của cô, cười cười nói với cô
-Hyomin, chị biết không? Năm em 10t, em đã bắt đầu nảy sinh một thứ tình cảm khác ngoài tình cảm chị em dành cho chị. Năm em 14t, khi em thấy chị đi hẹn hò với một thằng con trai khác, em mới biết là mình đã thích chị. Năm em 18t, em thấy chị hôn mê bất tỉnh trên giường bệnh, em mới nhận ra là mình đã yêu chị. Nói chung là vậy đó!
Từng câu, từng chữ trong lời nói của Jiyeon như một cú tát thẳng vào mặt của Hyomin. Cô không thể hiểu nổi mình vừa nghe thấy điều gì nữa. Jiyeon có đang ý thức được là mình chính là em ruột của cô không mà lại thốt ra những lời nói đó. Nghĩ vậy, Hyomin liền đánh liều hỏi nó
-Jiyeon, em có thật sự là em ruột của chị không vậy? Nó tiếp tục đưa tay mình sờ lên tóc cô, cười như một kẻ dở hơi mà trả lời cô "Phải không ta? Hay là không phải? Em có phải là em gái chị không nhỉ? Hì...hì...hì". Hyomin nghe xong liền thở ra một cái, cô nghĩ thầm "Eunjung nói đúng rồi! Đúng là không nên tin lời của mấy người say mà"
-Park Jiyeon, chị hỏi em lại một lần nữa: Tại sao đêm qua em lại hôn chị? Hyomin cố nén bực bội vào trong mà hỏi đáp án cho câu hỏi mà cô muốn biết nhất.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT]: EM GÁI! CHỊ YÊU EM
RomanceChị em ruột yêu nhau được không? - Chắc chắn là không Vậy nếu chỉ là chị em nuôi thì sao?... Spoiler: -Park Jiyeon, chị...thích em -Chúng ta là người đồng giới -Chị yêu em! -Chúng ta là chị em ruột -Chị thật sự rất yêu em! -Nhưng mà tôi không yêu c...