MHong60 phần thưởng au dành cho con dân quá nhanh quá nguy hiểm đã bóc tem chap nóng hổi mới ra lò hôm qua nè =)))
========
Hyomin vừa dứt lời thì bắt gặp ngay ánh mắt kỳ lạ của Qri đang nhìn mình. Cô không nói gì chỉ cười trừ với Qri rồi cũng lặng lẽ đẩy vali đi bên cạnh Jiyeon. "Chào 2 bác. Hy vọng có cơ hội sẽ gặp lại 2 bác. Cảm ơn 2 bác đã chăm sóc chị em cháu trong thời gian qua" – Jiyeon sau khi nói lớn và cúi đầu chào Sori xong cũng lên xe cùng Hyomin quay về.
Ngồi trên xe của mẹ nuôi nó, Hyomin và Jiyeon cùng im lặng đến đáng sợ. Cô cứ băn khoăn mãi chuyện nó nói lúc sáng. Quả thật là cô không nhớ bất kỳ chuyện gì lúc nhỏ cả, nếu cô có ngốc đi chăng nữa thì cũng phải nhớ chuyện gì chứ. Hyomin cứ cắn móng tay của mình, và suy nghĩ về chuyện đó.
-À, Jiyeon. Cho chị hỏi chuyện này? – Hyomin quay sang hỏi nó. Nhưng đáp lại cô chỉ là hình ảnh nó đeo tai nghe ngồi nghe nhạc, miệng thì hát vu vơ. "YAHHHHH, PARK JIYEON! EM CÓ ĐANG NGHE CHỊ NÓI KHÔNG HẢ?" – Cô bực bội hét lên. Jiyeon vẫn ngồi đó hát tỉnh bơ.
Hyomin thất vọng, cô thở ra một cái, rồi lại nhìn sang nó, "Em không nghe chị nói cũng tốt. Chị không tin là lúc nhỏ chị đánh đập em đâu. Vì nếu chị làm vậy thì em sẽ không ở bên cạnh chị, chăm sóc chị những lúc chị cô đơn. Chắc em đã gặp phải chuyện gì đúng không? Nhưng không sao hết, dù gì thì chị cũng đã quen với một Jiyeon lạnh lùng rồi.". Hyomin nói xong thì cũng đưa tay vuốt lấy mái tóc của Jiyeon, rồi ngã người ra sau ghế nhắm mắt ngủ đi.
Ngay lập tức Jiyeon liền cởi tai nghe ra. Nó nhìn sang cô, nở nụ cười chua xót, thì thầm với cô "Hyomin, bây giờ em nên làm gì đây? Em phải làm sao để chị chấm dứt tình cảm này. Chị là người thừa kế của cả một tập đoàn nên chị không thể là người bất bình thường được. Vì thế, hãy tha lỗi trước cho em nha, Hyomin"
Nó thì thầm với cô xong cũng lim dim thiếp đi. Hyomin từ từ mở mắt ra, đưa tay lên vuốt nhẹ nhàng gương mặt của nó "Thì ra, đây là nguyên nhân khiến em muốn đẩy chị ra xa khỏi em. Mà cái lý do của em ấu trĩ và trẻ con quá đấy, Park Jiyeon. Nếu em nghĩ em có thể dựa vào điều này khiến chị rời xa em thì em đã lầm to rồi đấy. Em đã đánh giá quá thấp chị gái của em rồi. À cũng không phải, chị sẽ tự mình đi điều tra lại xem, em có thật sự là em ruột của chị không? Chị không tin là cảm giác của trái tim mình là sai"
Sau đó, cô cũng ngủ thiếp đi. Chiếc xe cứ thế mà chạy chẳng mấy chốc đã dừng lại trước căn biệt thự của Park gia. Nó lạnh lùng bước xuống xe, đẩy vali đi bỏ mặc cô. Hyomin sau đó cũng bước xuống, đi theo Jiyeon vào trong nhà.
-Thưa mẹ, tụi con đã quay về - Jiyeon cúi đầu lễ phép trước bà Park. Bà chỉ cười hiền hòa nhìn nó rồi lại đưa mắt sang Hyomin. Bà muốn coi có phải thật sự Hyomin đã thay đổi hay không. "Chào mẹ! Hyomin yêu quý của mẹ đã trở lại" – Cô cũng lễ phép cúi đầu xuống. Thoáng trên gương mặt bà Park lúc này là sự bất ngờ. Bà không ngờ chỉ trong thời gian ngắn mà Jiyeon có thể làm Hyomin thay đổi lớn đến như vậy.
Nó nhìn thấy cảnh đó, không nói gì chỉ lẳng lặng chào tạm biệt bà Park rồi đẩy vali lên phòng. "THƯA MẸ! CON MUỐN BẮT ĐẦU ĐI LÀM" – Hyomin bỗng nhiên hét lớn lên. Jiyeon dừng bước lại. Cô khẽ mỉm cười, vì câu nói lúc nãy là cô nói chủ yếu cho nó nghe.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT]: EM GÁI! CHỊ YÊU EM
RomanceChị em ruột yêu nhau được không? - Chắc chắn là không Vậy nếu chỉ là chị em nuôi thì sao?... Spoiler: -Park Jiyeon, chị...thích em -Chúng ta là người đồng giới -Chị yêu em! -Chúng ta là chị em ruột -Chị thật sự rất yêu em! -Nhưng mà tôi không yêu c...