Kết thúc thật sao?

606 72 33
                                    

Từ ngày xảy ra tai nạn đến nay cũng đã hơn 2 tháng, vết thương của Qri cũng đã bình phục hoàn toàn và hôm nay là ngày cô rời viện để về nhà. Dù vậy mà tâm trạng Qri cứ trùng xuống cô cứ ngó ngó nghiêng nghiêng đợi hình bóng ai kia đến đón cô vào ngày này.

Nhưng càng ngóng càng không thấy Soyeon đâu, cô ấy mất hình không một lời hỏi thăm trong suốt 2 tháng qua. -" Chả phải là nói sẽ quên sao vậy còn lưu luyến gì đây " tiếng lòng của Qri vang lên, tim nhói đau đến nghẹt thở khiến cô đi vấp phải cạnh giường mà sém ngã.

-" Ahhhhhh......"

-" Em phải cẩn thận chứ "- Cũng may Taejun bên cạnh anh đã nhanh chóng đỡ lấy Qri ôm vào lòng.

-" Em không sao, cảm ơn anh "- Vội nhanh chóng rời khỏi người Taejun, Qri mỉm cười gượng đáp lại anh nhưng ánh mắt cô lại vô thức hướng ra cửa. Khiến bà Lee thắc mắc lên tiếng khi thấy đứa con gái bà cứ tìm kiếm ai đó.

-" Con đợi ai sao? "-

-" Con.........không chúng ta về thôi "

Xách hành lý rời khỏi bệnh viện, Qri được Taejun âu yếm dìu ra xe mặc sự từ chối lảng tránh từ phía cô. Nhưng chẳng may sự vô ý đó lại âm thầm giết chết một trái tim đang đứng ẩn nấp ở một góc tường theo dõi từ đằng xa

-" Chúng ta kết thúc thật sao? "

Soyeon buồn bã quay bước đi về phía ngược lại mà đau lòng khi nhìn người đang bên Qri không phải là cô.

Thật ra không phải như Qri nghĩ là Soyeon vô tâm với cô đâu. Soyeon vẫn luôn ẩn núp ở một xó nào đó dõi theo Qri từng ngày nhưng lại không dám đến gần. Vì sao ư? Không phải cô sợ Taejun mà vì cô không muốn làm bóng đèn, khi mà Taejun cứ luôn bên cạnh chăm sóc Qri từng chút một và điều này khiến Soyeon cảm thấy hổ thẹn với Qri và với bản thân mình.

20 P.m

-" Qri con vừa ăn xong lại định đi đâu đó "

-" Con muốn đi ra công viên dạo mát cho khuây khỏa "

-" Con đi cẩn thận nhớ về sớm đó "

-" Vâng "

Qri dạo bước trên con đường lung linh trong ánh đèn của thành phố Seoul nhộn nhịp mà nhìn ngắm cảnh vật xung quanh. Phải nói đã từ lâu rồi Qri mới được cảm nhận được vẻ đẹp này nên chân cứ bước đi theo phản xạ như một thói quen tự nhiên mà vô ý dừng lại trước nơi quen thuộc đó mà không hề hay biết.

Qri ngẩng đầu lên nhìn ngắm ngôi nhà của Soyeon trước mắt với một màu đen tối om -" Soyeon sao giờ này chưa về? ". Thở dài đôi mắt Qri dừng lại ở ban công tầng hai nơi mà cả hai đã vui vẻ hạnh phúc biết nhường nào với biết bao dòng hồi ức đẹp ùa về khiến nước mắt từ khóe mi cô lại được dịp tuôn dài vì tiếc nuối.

-" Tôi yêu em "

.

.

-" Mộng mơ cô nào? "

-" AHHH.... Bỏ ra đau.....quá.......tôi có mộng mơ......đâu"

.

.

[LONGFIC] SSOKYUL -  QUỶ SỐNG Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ