Before...

15 2 0
                                    

Thời gian mấy tháng cứ thế trôi qua, bao người ra đi khi chưa đạt được thành công, chưa chạm tay đến đích của mình. Cậu và anh rất may mắn khi là những người được ở lại, được cùng nhau đi tiếp. 

Từng vòng loại trôi qua căng thẳng cùng mệt mỏi, đã có lúc cậu, Kang Daniel được gọi tên lên bục cao nhất, nơi mà bao người hằng mơ ước, cậu vui lắm mà nhìn thấy anh ở kia, bắt gặp ánh mắt ấm áp, cong cong hạnh phúc kia, cậu thấy mình có lẽ đã chìm sâu trong đó rồi.

Cứ như vậy đã đến đêm cuối cùng rồi. Chỉ 11 người được ra mắt, chỉ 11 trong số 20 người, nhìn những khuôn mặt đã quen thuộc với mình, cùng đồng hành với mình suốt mấy tháng qua, Daniel có gì đó tiếc nuối trong lòng. Có thể cậu sẽ ra về, có thể cậu sẽ đạt được thành công, nhưng như vậy cũng sẽ là thời khắc cậu phải xa những người ấy, những người bạn, người anh em cùng đồng hành với mình. Trong sâu thẳm nhất của con tim, cậu biết, cậu không muốn xa anh, Ong Seongwoo. Đúng, chính là anh ấy.

Đếm cuối rồi, phải cố gắng hết sức. Dù thành tích không tệ, chưa bao giờ out khỏi top đầu, nhưng anh vẫn lo. Nhỡ như các fan của các thực tập sinh khác vượt lên thì sao? Nhỡ anh biểu hiện không tốt thì sao? Nhỡ anh bị loại thì sao? Nhỡ anh phải xa cậu thì sao? Đúng, nếu như anh phải xa Daniel thì sao đây? Câu hỏi bật ra cũng là lúc anh nhận thấy mình đã để cậu vào vị trí nào. Không chỉ là người anh em thân thiết, không chỉ là tri kỷ, có gì đó còn hơn thế. Chính giây phút cận kề này đây, khi chuẩn bị phải chia tay, anh mới nhận ra, Daniel , cậu nói anh nghe xem. Cậu đã làm gì anh vậy?

Bước lên sân khấu cuối, nhìn xuống phía khán giả. Ồ, phải hơn nửa là fan của cậu trai kia, đấy thấy chưa? Daniel ăn chắc suất trong nhóm nhạc mới rồi. Anh nên lo cho bản thân luôn và ngay, nếu muốn tiếp tục ở bên cậu trai to xác kia. Lo lắng quá đi. Đang suy nghĩ, bàn tay xương xương của anh rơi vào một bàn tay khác, ấm áp và to hơn nhiều.

- Anh đang nghĩ gì thế? - Daniel hỏi, ánh mắt nhìn anh khẽ cong cong.

- Đang nghĩ một chút về chuyện của ngày mai. - Seongwoo đáp lại cái nắm tay kia, như một thói quen, đã bao lần hai người nắm tay rồi? Anh cũng chẳng biết, nhưng thói quen thì khó bỏ, để đến khi tiếp xúc với hơi ấm kia sẽ tự động đan những ngón tay vào với nhau, xiết nhẹ.

- Chuyện của ngày mai á? - Cậu hỏi lại, chưa kịp tiêu hóa câu nói của anh. À, ngày mai, nó là ngày khi mọi thứ kết thúc. Là ngày mà Ong Seongwoo và Kang Daniel, hoặc là đồng hành, hoặc là mỗi người một nơi. 

- Rồi anh nghĩ được gì rồi. Chúng ta sẽ cùng phòng trong kí túc xá mới chứ? - Daniel hỏi anh, giọng có chờ mong, có hồi hộp, còn có cả phấn khích.

Seongwoo nhìn người trước mặt, giờ phút này đây, một câu nói của cậu lại làm anh suy nghĩ nhiều hơn. Nếu anh thực sự bị loại thì sao đây? Tương lai nào cho cả hai người đây? Liệu cậu có nhớ đến anh không? Rồi cậu sẽ ở bên ai nhỉ? Mọi thứ thật rối rắm. Không trả lời câu hỏi của cậu, anh khẽ cong đôi mắt, mà theo cậu thì rất dễ thương, nói:

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Sep 03, 2017 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[ Shortfic ] Ongniel - Before And AfterNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ