16

2.4K 107 4
                                    


Cậu đang ở đâu đây? 

Tại sao xung quanh cậu chẳng có ai cả, ngay cả một đồ vật cũng chẳng có, ngơ ngác quay đầu nhìn bốn phía mong tìm kiếm được bóng dáng anh. 

Nhưng tại sao trong không gian vắng lặng này lại có tiếng la hét cùng với tiếng bước chân của người chạy, càng ngày tiếng chân người chạy càng đến gần Yoongi, cậu nghe thấy được có nhiều người đang đến gần đây.... 

Lúc Yoongi xoay người lại đã thấy bọn người cùng với Taeyeon đang định hãm hại cậu chạy đến, cậu hốt hoảng bỏ chạy, bọn người đó đã đuổi đến gần, gần như sắp bắt được Yoongi thì đột nhiên cậu vấp té. Bọn người kia cũng biết mất nhưng bụng cậu lại đau đến sắp ngất đi được, cậu thấy máu chảy từ chân mình loang ra khắp khoảng không trắng xóa, loang lỗ đến đáng sợ. Trong lúc cậu sắp ngất đi thì không biết từ đâu có một đứa bé trai xuất hiện trước mặt Yoongi, mặt bé bụ bẫm đáng yêu mang nhiều nét tương đồng của anh và cậu... bé cứ đứng trước mặt cậu khóc, khuôn miệng bập bẹ kêu lên " Appa... baba... ", khi Yoongi định ôm bé vào lòng vỗ về thì bé lại xoay đi chạy nhanh về phía trước rồi cứ thế mất dần trong khoảng không vô định kia để lại Yoongi vô lực ngồi đó kêu gào " Bảo bối đừng bỏ baba mà... đừng... " đến mất ý thức

.

.

" Yoongie... Yoongie... có chuyện gì với em vậy.... Yoongie đừng làm anh sợ mà... "

" Bác sĩ.... bác sĩ đâu... " Taehyung hoảng loạn bấm chuông khẩn cấp đến muốn hỏng

Lúc anh đang gục cạnh cậu ngủ thì người Yoongi co giật dữ dội, tay chân cũng quơ quào loạn xạ

Bác sĩ kiểm tra tình trạng cho cậu xong rồi cũng ra ngoài, còn Taehyung ngồi đó, ngay cạnh Yoongi.Anh đã không thể nào chợp mắt được nữa, anh sợ, anh sợ một lần nữa khi mở mắt ra cậu lại như vậy mà đau đớn, lại như vậy mà biến mất khỏi anh. Yoongie của anh đã ngủ hơn hai hôm rồi, bác sĩ nói rằng cậu do bị chấn động tâm lý nên hôn mê sâu hơn bình thường, nhưng anh đã chịu đủ rồi, nhìn cậu nằm đó xanh xao, yếu ớt mà anh thấy đau lòng... Anh thề là sau khi bảo bối của anh tỉnh lại bọn người Taeyeon sẽ phải trả giá

" Ưm... " xung quanh cậu lại là một màu trắng, nhưng không còn đáng sợ như khi nãy nữa rồi vì Yoongi đã nhìn thấy Taehyung, không biết cậu đã như thế này bao lâu rồi mà anh lại hốc hác như vậy, anh suy tư ngồi cạnh cậu, tay hai người đang đan vào nhau. Tay anh thật ấm khiến cậu cảm nhận được mình đã trải qua một cơn ác mộng, nhưng phải chăng cơn ác mộng đó đã cho cậu biết rằng đứa con bé bỏng chưa kịp nhìn thấy mặt trời của cậu đã ra đi vĩnh viễn. Nước mắt cứ vậy lăn dài trên đôi gò má gầy gò đến đáng thương của cậu

Từng tiếng thút thít nho nhỏ của Yoongi đã làm Taehyung chú ý đến, anh chưa kịp vui mừng thì đã xót xa khi thấy bảo bối nhà mình khóc đến thương tâm

" Tae....Tae...con của chúng ta...con...con mất rồi....con bỏ chúng ta đi rồi...hức hức... "

" Những người đó bắt con chúng ta đi rồi....hức...họ...họ xấu lắm...tại sao Taetae không đến cứu em sớm hơn... "

[Chuyển ver] [Taegi] Cưng chiều vợ yêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ