Chap 3

350 40 3
                                    

Em ở với chị đã hơn một năm. Mối quan hệ của em và chị cũng chỉ dừng lại ở nơi đó. Em vẫn không nghe lời chị và vẫn còn làm việc ở quán bánh gần nhà. Em giờ cũng đã hiểu được tình cảm của Solji dành cho em nhưng em vẫn chưa có câu trả lời nhất định. Em muốn tim mình thật sự chỉ dành cho Solji thì em mới có thể đồng ý để Solji làm người yêu của em.

Chị cũng thường xuyên đến quán bánh em đang làm. Lúc chị đi một mình, lúc chị đi với cô ấy. Junghwa nói với em cô ấy là cô giáo của trường khác. Em chỉ nghe và mỉm cười nhưng không nói gì. Mọi người bàn tán về chị nhưng họ không biết em và chị đang ở chung nhà vì chúng ta như hai người không quen biết. Đôi lúc em nghĩ nếu không phải cha mẹ đem chị về nuôi thì chúng ta thật sự có phải như hai kẻ xa lạ?

Em đang chùi cái bàn gần cửa sổ thì chị đi vào với cô ấy. Em mỉm cười chào cả hai rồi nhìn Solji. Solji đi lại hỏi chị và cô ấy muốn dùng gì còn em đi vào trong. Solji không biết vì sao em không bao giờ tiếp chị nhưng khi Solji hỏi em chỉ trả lời rằng em không thích và Solji cũng không nói nữa. Khi em đang đem bánh lên, vô tình xém ngã thì em thấy chị đứng dậy trên mặt đầy lo lắng nhưng khi Solji lại đỡ em thì chị ngồi xuống. Bỏ bánh lên bàn, em thấy được ánh mắt khó chịu của chị mà em không biết vì sao.

Em đi vào trong nhưng vẫn nghe cô ấy nói với chị.

- Heeyeon, em không sao chứ? Có muốn unnie đưa về nhà không?

Em đi vào trong và nói với mình rằng em đã nhìn nhầm. Chị làm sao lại lo lắng cho em chứ. Em đâu là gì của chị. Đúng rồi, trong lòng chị, cuộc sống của chị sẽ mãi mãi không có em và không dành cho em. Em cứ nói với tim mình như vậy để nó không phải đau lòng khi lún sâu vào, nhưng lâu lâu tim lại nhói lên.

Làm việc xong, đợi Solji đóng cửa em mới quay người đi, nhưng Solji kéo tay em lại.

- CHúng ta đi ăn tối nhé?

Solji nhìn em chờ đợi.Em lắc đầu.

- Em mệt.

Solji lại sờ trán em nhưng em né sang nơi khác.

- Em về trước đây.

Soljioom em vào lòng.

- Để unnie đưa em về.

Em đẩy nhẹ Solji ra.

- Unnie về trước đi, em muốn yên tĩnh chút.

Solji nhíu mày.

- Cô ấy và em có quan hệ gì? Sao mỗi lần cô ấy đến tâm trạng em lại không vui và nặng nề như vậy?

Em nhìn Solji trả lời.

- Unnie ấy là người em yêu. Xin lỗi, em không thể làm người yêu unnie được.

Nói xong em lái xe đi. Đang lái xe thì trời đổ mưa thật lớn. Em cứ để mặc nước mưa hất vào mặt em. Sao nước mưa lại có vị mặn đến vậy?

Về đếnnhà em đi vào phòng thì thấy chị nằm trên giường của em. Đã hơn một tháng chị không về, em lay vai chị nói.

- Về phòng ngủ đi.

Chị mở mắt nhìn em. Bây giờ em mới thấy mùi rượu xông lên mũi.

- Unnie uống rượu à?

Chỉ Cần Em Đợi, Chị Sẽ Quay Lại (Shortfic) [ HALYN] Where stories live. Discover now