Tai Nạn (2)

1.9K 199 17
                                    

" RINNIE!! "

Theo bản năng của người mẹ, Solji không chút suy nghĩ thêm lao nhanh ra kịp nắm lấy cánh tay Hyerin kéo lại, nàng xoay người dùng tấm thân bảo bọc con gái. Chiếc xe gấp rút thắng lại, tiếng bánh xe lết ma sát với mặt đường tạo nên âm thanh chói tai, như muốn đâm vào tâm trí cô một nhát. Dù rất nhanh đánh tay lái sang một bên nhưng kính xe đã đập vào bên sườn nàng một cái thật đau. Cô hoảng hồn chạy lại đỡ nàng đang ôm bụng gục xuống.

" Solji! Chị chị có sao không? Mau nói em nghe, chúng ta đi bệnh viện! "

Trước giọng điệu gấp gáp của cô, nàng thở ra nặng nề, mặt nàng tái nhợt, mồ hôi ướt đẫm vầng trán, hơi nghiêng người nhìn về phía con gái vẫn còn đang thất thần đầy lo lắng.

" Rinnie có bị thương không? Umma.. "

" Solji! "

Không đủ sức để hoàn thành câu nói, nàng ngất đi trong vòng tay cô. Người tài xế lúc nãy nhanh chóng giúp đỡ đưa nàng đến bệnh viện.

Sau khi làm xong thủ tục nhập viện, cô đến ngồi hàng ghế trước cửa phòng chờ bác sĩ đang khám cho nàng. Nhấc bổng Hyerin bên cạnh ngồi lên đùi mình, cô đau lòng nhìn con gái mặt mày đỏ bừng vì kiềm nén tiếng khóc. Chắc chắn là sợ lắm, từ lúc xảy ra chuyện đến lúc đưa nàng lên xe con bé chỉ im lặng cúi đầu nắm lấy tay nàng, tự đưa tay lau đi nước mắt trên mặt mình mà không dám nhìn cô. 

" Con có bị trúng chỗ nào không "

Hyerin vẫn cúi mặt lắc đầu nhưng lần này không thể kiềm chế mà "hức" lên một tiếng. Tất cả đều tại Rinnie, nếu không umma sẽ không bị thương, Rinnie lo cho umma lắm.

Nước mắt không thể che đậy cứ rơi xuống, Hyerin liên tục dùng hai tay dụi mắt đến đỏ ửng, cô liền giữ chặt lại, ôm lấy con bé vào lòng vuốt ve tấm lưng bé nhỏ đang khẽ run lên. Nhẹ giọng trấn an.

" Không sao rồi, lần này appa không la con đâu, appa biết Rinnie của appa biết lỗi rồi mà. "

Cái đầu nhỏ dụi sâu vào người cô hơn, rốt cuộc cũng khóc lớn, bao nhiêu hoảng sợ đều trút ra hết khiến cô không khỏi nhẹ nhõm. Trẻ con mà, nên vô tư có khóc có người mới tốt, nếu từ bé đã có phần sống nội tâm, che đậy cảm xúc của mình thì thật đáng lo ngại. Cô vuốt tóc Hyerin khi tiếng khóc chỉ còn là tiếng thút thít nhỏ. Ngay lúc này bác sĩ bước ra, cô liền bế Hyerin đến hỏi thăm.

" Cô ấy không bị quá nghiêm trọng, chỉ là phần xương bên sườn trái bị tổn thương, sưng tím, lúc nãy ngất đi cũng do một phần hoảng sợ và đau. Chỉ cần bồi bổ tốt một chút, tránh vận động nhiều sau 2 tuần có thể bình phục hoàn toàn. "

Gật đầu cảm ơn bác sĩ, cô đẩy cửa bước vào.

Solji lúc này đã tỉnh, thấy Hyojin bế Hyerin thì nhướng người muốn ngồi dậy nhưng cô đã kịp ngăn cản, khẽ nhíu mày.

" Chị đang bị thương, không nên cử động. "

Đem cục cưng đến bên giường thả xuống. Hyerin nhìn nàng mà không nói gì, song mặt lại bắt đầu mếu máo, nhỏ giọng nhận tội.

" Rinnie xin lỗi umma, do Rinnie hư nên làm umma bị đau. "

Nhìn cục cưng môi trề ra, hay tay bịn rịn vào nhau, giọng nói trong trẻo đáng yêu cộng thêm tư thế quỳ gối trên giường khiền nàng cảm thấy yêu thương không thôi. So với việc trách Hyerin thì nàng tự trách mình hơn, tất cả là do nàng lơ đãng rời tầm mắt khỏi cục cưng, nếu lỡ không kịp nhận thấy sự nguy hiểm đó thì không biết chuyện gì sẽ xảy đến với Hyerin nữa, nàng thật sự không dám nghĩ. Hyerin mà có chuyện gì, sợ rằng nàng sẽ chịu không nổi mất.

[SERIES][ONESHOT] AHN FAMILY - LESOLNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ