Chương 3: Mạc Y

7.4K 386 1
                                    

  Chương 3: Mạc Y

Chiều hôm sau Tô Kỳ đem xe của mình về, lập tức liền lái đi. Tô Kỳ đỗ xe, đẩy cửa đi vào, chị chủ quán "chào mừng quý khách" vẫn cứ quen thuộc như vậy, hắn nhìn thoáng qua chỗ ngồi cũ của bọn họ, chưa có ai.

"Xin chào, xin hỏi cậu muốn uống chút gì không?"

"Như... Cà phê sữa, cảm ơn." Tô Kỳ mỉm cười đáp trả chị chủ quán, một câu "như cũ" định thốt ra, may mà kịp dừng.

Chị chủ quán lễ phép mỉm cười, nói: "Vâng, mời ngồi trước, xin chờ một lát."

Tô Kỳ nhìn chung quanh một vòng, nghĩ nghĩ, có lẽ vẫn nên ngồi ở bàn bên cạnh chỗ ngồi cũ. Hắn thuận tay từ giá sách bên cạnh rút ra một quyển, tập truyện ngắn của Maugham, phiếu sách vẫn còn kẹp ở nơi mà lần trước hắn nhìn thấy.

Lúc này trong tiệm người còn không nhiều, chị chủ quán bưng cà phê lại đây, còn mang theo một đĩa bánh ngọt.

"Xin chào, cà phê của cậu, đây là bánh ngọt chúng tôi tặng cho những vị khách mới, hy vọng cậu thích."

"Cảm ơn, " Tô Kỳ buông sách, chủ động bắt lấy khay, bưng cà phê xuống. Hắn thấy chị chủ quán hơi sửng sốt nhìn thoáng qua cuốn sách hắn lấy, liền cười hỏi: "Quyển sách này không tiện xem sao?"

Chị chủ quán nét mặt tối sầm lại, nói: "Cũng không có gì, trước đây có một vị bằng hữu rất thích Maugham, nên lúc mua tôi để ý mua nhiều một ít, chỉ là cô ấy... xảy ra một số chuyện, sẽ không đến nữa..."

Tô Kỳ nghe chị chủ quán nói cô là bằng hữu, trong lòng cảm động, cô chú ý đến một mặt tường quá tăng lên không ít tấm thiệp, phía dưới còn bày nến, liền hỏi: "Mặt tường kia cũng là dùng để kỷ niệm vị bằng hữu đó sao?"

Chị chủ quán mỉm cười, nụ cười ngập tràn hoài niệm, "Đúng thế, có vài tấm là cô ấy gửi tôi, còn một vài tấm là do khuê mật của cô ấy viết, mỗi ngày đều qua viết một tấm. Hai người họ chữ đẹp, cũng không ít khách hỏi tôi đâu."

"Vậy à..." Tô Kỳ nóng mắt, đứng dậy đi tới. Mạc Y đã đem những câu mà cô thích viết lên đây.

"Thế gian có cách nào song toàn, không phụ Như Lai không phụ khanh."

"Lệ đỏ ngầu, say túy lúy, lại tuôn ròng. Từ đây kiếp người trường hận, nước xuôi đông. "

"Mang thương tích lưu lạc thiên nhai, vẫn ở nơi xưa theo lời hẹn"

"Tương tư nghìn lệ gửi theo dòng, nước trôi chẳng đến, Giang Đông đất Sở "

......................

Còn có một câu được viết nhiều nhất, "Xúc xắc lung linh hòa đậu đỏ, thương nhớ đậm sâu người có hay". Hai người bọn họ viết thư qua lại, câu này, lúc Mạc Y xuất ngoại ba năm, là câu mà cô viết nhiều nhất. Hiện tại, đổi thành Mạc Y viết.

"Xem ra, bọn họ cảm tình thật tốt." Tô Kỳ khẽ vuốt qua tấm thiệp, suýt nữa không khống chế được nước mắt.

"Phải đó, hai tiểu cô nương này tình cảm vô cùng tốt, đôi khi tôi còn trêu hai người cứ cùng một chỗ luôn cho rồi, bọn họ thì lại đồng thanh nói với tôi là không đúng mẫu hình," Chị chủ quán chợt ý thức được mình hình như nói quá nhiều, liền chuyển giọng, "Được rồi không quấy rầy cậu, có việc bảo tôi là được."

[Edit Hoàn] Là con gái cô gọi tôi ba ba trước! - Lạc PhongNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ