chap 12

2.6K 99 27
                                    

    Trải qua cơn đau do thuốc, Cự Tuệ cố gắng cầm cự cuối cùng cũng có ngự y đến chữa.

  Đó chỉ chữa được vết thương ngoài da nhưng còn một chỗ rất đau. Là trái tim, tim hắn bị Lâm Hạc từng đao từng đao cắt nghiền nó. Có lẽ nó sẽ không bao giờ khỏi được trừ khi chính hắn hành hạ Lâm Hạc.

  Nằm trên chiếc giường lạnh lẽo bốn xung quanh là tường gạch, hắn cảm nhận được bóng tối của sự cô đơn đang bao phủ hắn.

  Chỉ là lần đầu cũng là lần cuối hắn khóc vì một người, hắn sẽ không bao giờ tin một ai, không bao giờ yêu một ai. Trái tim hắn do Lâm Hạc đóng băng, với hắn chẳng ai là đáng để yêu

  Cơn đau lại lần nữa nổi lên từ vết thương chưa lành. Càng đau hắn càng hận Lâm Hạc, nếu y giờ ở trước mặt hắn, hắn sẽ cắn nát y, hành hạ lăng nhục kẻ phản bội như y

-------------------

  Sáng, ánh nắng sớm hé từ lỗ cửa sổ nhỏ chiếu xuống. Tuy trong ngục, nhưng gương mặt tuấn mĩ vẫn đẹp như xưa.

  Hắn ngồi thất thẩn nhìn ra cửa đại lao, mấy tên lĩnh xàm xồn ba chuyện lăng nhăng.

  Nhìn bên gian lao khác, mấy kẻ phạm tội giết người, trên thân thể không khỏi những vết roi nhuộm tia máu, quần áo tả tơi, mái tóc bù xù, mặt nhọ nhem, trông thật bi thảm.

  Chính hắn cũng nhìn lại bản thân, tuy hơn mấy kẻ kia nhiều, hắn không bị tra tấn, ăn uống điều độ hơn những kẻ kia nhưng trong tâm hắn đau. Với hắn, thân thể nếu đau còn hơn là tâm đau. Ừ thì đánh, đánh rồi sẽ chết, nhưng chính cái chết ấy mới khiến hắn không nhớ ai đó, khiến hắn không hận ai đó.....

"Cự công tử, cơm người này"

  Là một cung nữ, thân ảnh nhỏ gầy, gương mặt hiền hậu nết na vẫn thường xuyên đi đưa cơm

  Nàng khẽ gọi Cự Tuệ nhẹ nhàng

"Ngươi mau ra đây ăn cơm"

  Từ khi hắn bị dam trong nhà lao, cơm lao của hắn tuy đặc biệt nhưng hắn không thể ăn quá nửa bát. Không phải hắn chê cơm tù không ngon bằng cơm nhà nhưng lòng hắn đau, tâm trạng chẳng tốt nên ăn cũng chẳng lấy đâu ra ngon và thoải mái.

  Hắn nghe theo nữ nhân kia, đi đến bên cửa lao nhận khay cơm.

  Hôm nay nàng có gì đó rất lạ, mọi hôm đâu lén lút, ngó trước nhìn sau như thế này. Là có ý gì??

  Hắn nhận khay cơm, nữ nhân kia bỗng cầm lấy tay hắn ghé sát tai hắn thầm thì.

"Cự công tử, trong cơm có thư do Hạc gửi, ngươi nhớ lấy ra đọc đó"

  Dứt lời, nàng buông hắn đi sang lao khác

  Lấy đũa bới bát cơm, quả nhiên trong cơm có 1 tờ giấy...

"Cự Tuệ ngươi khỏe chưa, ta nghe nói ngươi được ngự y chữa nên đã khỏi, ta vui lắm. Ak, Cự Tuệ này, chuyện hôm đó...ngươi tin ta, những lời hôm bữa ta nói đó không phải sự thật...là do tên hoàng thượng chuốc ta uống dược gì đó. Ngươi phải tin ta. Ta yêu ngươi, mãi mãi yêu ngươi. Vậy nên xin ngươi hãy nghe ta, tin ta...ta yêu ngươi. Cự Tuệ "

Tượng Tâm - Tiêu Tâm Tâm [ĐM]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ