CHƯƠNG 33-36

199 8 0
                                    

  Mùa đông tới rồi.

Núi đá đen bị băng tuyết bao phủ, bên ngoài sơn động băng kết dày chừng nửa mét. Bầu trời mờ mờ, vẫn không thấy được mặt trời. Năm ngoái lúc này cô vẫn núp trong sơn động, cho đến khi gió tuyết ngừng mới dám ra ngoài nhìn một chút. Bây giờ nhìn lại cho đến mấy ngày trước đó, có thể tuyết sẽ vẫn rơi.

Nick mùa đông cũng sẽ sợ lạnh, đây là điều Dương Phàm mới vừa phát hiện. Bởi vì có một ngày hắn hắt xì liên tục!

Cô theo bản năng sờ sờ trán của hắn, chỉ là lông chỗ đó một chút cũng không nóng, còn lạnh như băng. Hơn nữa hắn hắt xì xong vẫn tiếp tục ăn thịt nướng, tuyệt không giống như bị ngã bệnh, cho nên vừa rồi có lẽ chỉ là tóc hắn không cẩn thận bay vào lỗ mũi thôi.

Nhưng cơm nước xong, hắn hắt xì tổng cộng ba lần, mỗi lần đều là một chuỗi dài.

"Nick, em nghĩ anh bị bệnh thật rồi." Cô xác định, nhưng làm sao để có thể trị liệu, một chút đầu mối cô cũng không có. Cho tới bây giờ cô vẫn cho rằng cảm chỉ cần uống thuốc cảm, nhưng nơi này không có viên thuốc màu lam đó.

Nick có lẽ cảm thấy nóng, sau khi cơm nước xong hắn lại chạy ra ngoài sơn động. Cô lo lắng đi theo, phát hiện hắn đem tuyết ở ngoài nhét vào miệng, có lẽ đây là cách hắn giảm nhiệt độ.

Sau đó lại vào trong sơn động, hắn đào một cái hố vùi mình xuống. Nhìn hắn co lại thành một quả trứng run lẩy bẩy, cô đau lòng không biết làm sao giúp hắn.

Cô đem đệm da lông cùng áo choàng của cô đắp lên người hắn, cảm thấy chưa đủ, lại dắt con trâu của cô tới, ép nó nằm cạnh hắn giúp hắn giữ ấm. Con trâu đáng thương sợ tới mức phát run theo, cô chỉ có thể an ủi vỗ vỗ cổ của nó.

Nick nằm trong hố một lát lại đứng lên ra ngoài ăn tuyết, sau đó sẽ trở về nằm. Cô dùng áo da lấy rất nhiều tuyết sạch về đặt bên cạnh hắn, nhưng từng này còn lâu mới đủ.

Hắn dựa vào bản năng giữ nhiệt độ cùng hạ nhiệt, nhưng hắn cần thuốc.

Dương Phàm không biết thuốc gì có thể trị sốt cảm mạo, lần trước cô tốt lên hoàn toàn là nhờ tự bản thân mình.

Cô vẫn ở bên cạnh Nick, nước mắt không ngừng rơi xuống.

Cô thật vô dụng, cô luôn cảm thấy mình thông minh, cô biết nhiều kiến thức hiện đại như vậy. Nhưng những thứ cô học được thật ra chỉ có thể sử dụng ở hiện đại. Rời đi thế giới văn minh, cái gì cô cũng không làm được.

Cô muốn Nick dễ chịu hơn một chút, hắn vẫn luôn lạnh run. Cô nhẹ nhàng vuốt ve cổ, ngực, toàn thân hắn, không ngừng hôn lên mặt hắn, nhỏ giọng ghé vào lỗ tai hắn kêu tên hắn.

Hắn vẫn luôn phát ra tiếng grù grù trong cổ họng.

Cô nghe thấy mà lòng càng thêm khó chịu, không nhịn được nằm úp sấp trên người hắn, ôm hắn thật chặt, nói: "Nick, em ở đây, em giúp anh."

Hắn grù grù càng lớn.

Cô biết cô vuốt ve làm cho hắn cảm thấy tốt hơn một chút, mặc dù có thể không có ý nghĩa gì. Cô cũng phát hiện lỗ tai hắn nóng lên, có thể là nơi duy nhất trên người hắn thể hiện nhiệt độ.

Hắn qua một hồi sẽ phải ăn chút tuyết, cô nghĩ người hắn bây giờ chắc nóng đến khó chịu.

Tuyết trong túi da chốc lát liền từ từ tan ra, cô cứ lần lượt đi ra cửa sơn động lấy tuyết mới về cho hắn.

Đêm trôi qua khá dài, nửa đêm cô cảm thấy nhiệt độ lỗ tai hắn càng ngày càng cao, hắn có vẻ cũng càng ngày càng khó chịu. Cô mạo hiểm cho hắn ăn một chút lá bạc hà khô.

Khi hắn ngửi thấy mùi lá bạc hà, lập tức tích cực ăn hết lá bạc hà khô trên tay cô. Cô nghĩ thứ này nhất định hữu dụng! Cô đem hết lá bạc hà ra đút cho hắn.

Cô còn mang theo rau đắng, cô không biết nó có tác dụng hay không, hoặc là có chỗ nào xấu hay không. Cô chỉ biết cô ăn cái này không có vấn đề, hơn nữa rau đắng còn mang cho cô một loại cảm giác ' khỏe mạnh ', có lợi.

Cô cảm thấy nó giống như thuốc, cũng có thể chỉ là tác dụng do cô nghĩ ra.

Suy nghĩ một chút, cô không dám đem rau đắng cho hắn ăn.

Nick sốt một đêm, cho đến sáng sớm, nhiệt độ lỗ tai của hắn mới từ từ khôi phục lại như thường. Cả đêm Dương Phàm không dám chợp mắt, mệt quá cũng chỉ nằm trên người hắn ngủ một lát.

Sau khi trời sáng, những người Nick khác không có đi ra ngoài, bên ngoài gió tuyết thổi ngược, lúc này bọn họ vẫn ở trong sơn động, chờ cho đến khi gió tuyết ngừng, thức ăn không đủ, bọn họ mới đi ra ngoài.

Hắn bò dậy muốn tới cửa sơn động thấy thức ăn để nướng, cô để hắn nghỉ ngơi, mình và những người Nick khác cùng đi lấy thức ăn.

ĐẠI LỤC THẤT LẠCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ