Thời gian nghỉ ngơi này của Dung Thành vó lẽ là trôi qua thoải mái nhất.
Mang theo Hoàn Ân đến bãi săn Kinh Giao, liền lấy cớ vây săn, vẫn chưa hồi cung. Ở hành cung Kinh Giao vừa không cần gấp gáp phê tấu chương, mỗi ngày chính là ôm Hoàn Ân tỉnh lại, nhìn chăm chú y ăn một ngày ba bữa, có khi dẫn y đi ra ngoài cưỡi ngựa bắn tên, có khi nhìn y viết chữ đánh đàn, có khi bị y thúc giục phê tấu chương, thời gian còn dư lại, chính là hưởng dụng "có tiết chế".
Hồ Thiên hồ địa , quả thực không muốn trở về làm đồ bỏ hoàng đế nữa. Không trách được trong lịch sử những hôn quân kia suốt ngày trà trộn hậu cung không thượng triều, thì ra cảm giác cùng người yêu quấn lấy nhau tuyệt đẹp như thế, sung sướng hơn thần tiên.
Hoàn Ân không biết tại sao cũng không có nhiều cự tuyệt.
Ở hành cung Kinh Giao này giống như thoát khỏi thân phận lúc đầu, cuộc sống ban sơ, hắn không phải là hoàng đế, y cũng không phải là chất tử. Chẳng qua là quan hệ đơn giản là yêu cùng được yêu.
Ước chừng là y biết, chờ trở về trong cung ở Ung Kinh, tất cả cũng sẽ trở lại bộ dáng lúc trước. Cho nên hiện tại tạm thời phóng túng, coi như là, đáp lại tình cảm mãnh liệt của người nọ đi. Cách chiến tranh kết thúc hẳn là cũng không xa nữa.
Song ai cũng không có ngờ tới, kết thúc nhanh như vậy.
Từ hành cung trở về Ung Kinh, Dung Thành lại mạnh mẽ giằng co Hoàn Ân một đêm, ngày thứ hai mới hài lòng thượng triều.
Ông trời như muốn cho hắn phần vui vẻ này giống như "dệt hoa trên gấm", vừa mới bắt đầu thượng triều, Binh bộ Thượng thư liền bước ra khỏi hàng phía trước, khom người cúi thật sâu, khóe mắt đuôi lông mày đều là vui mừng.
"Bệ hạ năm nay trải qua tốt không?"
Dung Thành nâng cằm, ý do vị tẫn nói: "Tương đối tuyệt đẹp. Không biết ái khanh như thế nào?"
"Thần cũng trải qua không tệ. Trước mắt, thần có một tin tức tốt muốn nói cho bệ hạ."
"Uầy?" Dung Thành tới hứng thú, đứng dậy.
"Thần hôm qua nhận được cấp báo của tướng quân Trình Văn Viễn, bởi vì lương thảo cung ứng đầy đủ, quân ta tinh thần đại chấn, đã nhất cổ tác khí thu phục yếu địa Thiên Hải quan của hai nước biên giới.
Bách Linh đại thế đã mất, ký kết hiệp ước ngưng chiến, trong ít ngày nữa quân ta cũng lên đường rút quân."
Tin tức này vừa truyền tới, triều đình lập tức nổ oa, triều thần áp không được vui sướng bàn luận xôn xao, cùng Cao Hướng thu phục Vân Trung Quận hôm đó giống nhau. Người Thường Vân, quốc gia thái bình dài lâu, quân đội hao mòn. Cuộc sống an nhàn trôi qua, lực chiến đấu dĩ nhiên là giảm xuống. Mà quân đội Tuyên Hướng hai lần biên cảnh đại thắng, không thể nghi ngờ chứng minh thực lực quân đội Tuyên Hướng, văn võ bá quan trong lòng cũng càng thêm cổ vũ mong muốn âm thầm của Dung Thành là "nhất thống thiên hạ" .
Nhưng tin tức này đối với Dung Thành mà nói, quả thực là không xong. Hắn nhăn lại lông mày, còn chưa nghĩ ra nói cái gì, Lễ bộ Thượng thư lại bước ra khỏi hàng, bái một cái nói: "Thần cũng có tin tức tốt muốn nói cho bệ hạ."
BẠN ĐANG ĐỌC
Nhất Thế Khuynh Tình
Tiểu Thuyết ChungTên gốc: 一世傾情 Tác giả: Yên Thị Thể loại: Cổ trang, cung đình, giang hồ, cường cường, đế vương công x chất tử thụ, 1×1, HE, H+ Tình trạng: Hoàn Độ dài: 86 chương + 4 PN