bởi vị ngọt của chị.

351 34 1
                                    


thanh xuân của yerim là những chiếc bánh kem ngọt và cô gái tên jennie kim.

yerim tên đầy đủ là kim yerim, một cái tên ngọt như chiếc bánh. và em cũng thích những chiếc bánh kinh khủng khiếp. em thích bánh, rất thích. thích những chiếc bánh phũ đầy kem trên bề mặt, những thứ nhỏ xinh kèm trên nó. em thích những chiếc bánh mặn, nhân mặn và mùi hương hấp dẫn, mỗi lần em nghĩ đến nó chỉ thấy bụng mình reo reo. em thích chiếc bánh pizza, mặc dù không phải là 'rất thích' như những chiếc bánh khác, em ăn nó mỗi tháng, tuần có khi là mỗi ngày.

những thứ em thích về những chiếc bánh đều là về màu sắc tươi mát hay mềm mại, nhân ngọt lịm. và vị đặc chưng chỉ có những chiếc bánh mới đem lại cho em thôi. em yêu thích nó, như cách mà cuộc đời đem em đến tình yêu ngọt ngào hơn hẳn những chiếc bánh đó.

cuộc đời em dịu dàng, căn hộ em thuê ở ngay trung tâm thành phố. xung quanh phố, có một tiệm bánh tên 'pink'. là một tiệm mới mở được tầm hai ba ngày nhưng vì lý do bài tập năm cuối của em quá nhiều nên muốn đến đây sớm cũng không có thời gian.

'pink' là một cái tên ngọt, một màu sắc đại diện cho tình yêu ngọt ơi là ngọt. em thích cái từ 'pink' này lắm, từ đó đến giờ những chiếc bánh em ăn đều có tên lót hay hẳn là tên 'pink.'

"quả thật chán cậu lắm đấy, yerim. người ta thích vị đặt biệt như matcha hay latte, để làm nhân bánh kem. vị đắng của matcha làm cho mọi người say mê. vị latte dịu dàng xoa dịu lòng ta đau đớn. thế nên, nó phổ biến đến kì lạ. còn cậu lại đi thích vị 'pink', ngọt đến chán, ngọt đến lịm đi. nó làm lòng người thêm nặng chứ có xoa dịu hay làm kẻ khác say mê đâu. kim yerim cậu thật kì lạ."

park chaeyoung hay bảo với kim yerim như thế, đứa bạn thân của em luôn luôn xem thường việc em thích ăn bánh vị 'pink' như thế. hẳn là vì ăn đến nghiện rồi, nên ăn đi ăn lại mãi làm cô bạn thân nhìn miết riếc chán luôn.

nhưng nói gì thì nói, em vẫn thích vị pink nhất.

kim yerim xách cặp trên vai, trên tay cầm một tờ quảng cáo về tiệm bánh. em cười, sau đó bước vào quán. quán được trang trí khá đặt biệt, mọi thứ đều phũ màu hồng nữ tính, ngọt ngào và dịu dàng.

tiếng xin chào vang lên tai em. em cười nhưng không quay đầu lại đáp lại tiếng đó, đó là một điều tất nhiên rồi. em tiến lại gần bàn, đặt cặp xuống. người phục vụ tới chỗ em, đặt menu kèm theo em một câu hỏi muốn ăn gì.

em vô thức ngẩng đầu, nhưng giây phút đó dường như tĩnh lặng lại vài giây. người trước mặt em quá đỗi xinh đẹp, đẹp đến mức làm tim em như nhảy dựng. suốt mười mấy năm, em chưa từng gặp ai đẹp như thế.

cô gái có mái tóc hồng nhạt kèm theo trắng như một cách hoà mình vào sắc thái của căn phòng. đồng phục của nàng cũng là một màu hồng, nhưng nó nhạt, nhạt đến mức tưởng chừng như nó là màu trắng. đôi mắt không hẳn to tròn, nhưng hẳn là rất đẹp. chiếc miệng xinh xắn đang nở rộ. người ta bảo con gái chọn son tốt nhất đừng chọn màu hồng, điều này không sai, nhưng có lẽ nàng là một trường hợp ngoại lệ. một màu son hồng làm làn da trắng nổi bật, xinh đến mức chóng hết cả mặt.

jenrim ; bởi vị ngọt của chị [FULL] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ