Hiện nay người tới cờ xã có thể nói là tam giáo cửu lưu đều có, nhưng cũng không phải đều là người thực tình thích kỳ nghệ, cũng có không ít người đến để học đòi văn vẻ, hoặc là tới đây mân mê một ít thứ đồ chướng khí mù mịt.
Cho nên du côn vô lại, văn nhã nhân sĩ, nơi này ngược lại đều có cả, trong phòng lò sưởi đốt vang ' Đét đét ', nướng đỏ cả mặt người, nếu như lại thêm một bình trà xanh, bày thêm mấy bàn điểm tâm, ngược lại cũng khá thích ý.
Từ nơi này đi ra ngoài, có lẽ mọi người cũng sẽ nghiêng đầu coi trọng vài lần, mang theo vài phần tò mò cùng đánh giá, cũng làm cho không ít kẻ tự xưng là danh sĩ nâng cao cằm hơn một chút.
Ánh mắt của Mộc Tịch Bắc rơi vào trên người vừa tới, dáng vẻ của nam tử này đại khái ba bốn mươi tuổi, người cao bình thường, nhưng mà lớn lên cả người có chút khoan hậu, đúng, là khoan hậu, cũng không phải là đôn hậu, trên mặt dữ tợn làm cho người này mang theo vài phần khí tức vô lại, tóc buộc cao cao như thư sinh, trong tay cầm quạt xếp, phía trên còn dùng chữ nhỏ tuấn tú hữu lực viết một bài thơ hay, Mộc Tịch Bắc nhận ra bài thơ kia thật đúng là xuất từ tay của danh sĩ vừa mới nổi danh, liền biết người này đại khái là thuộc về loại hình nhà giàu mới nổi.
Một khi chợt phát tài, lại không cách nào đưa thân vào xã hội thượng lưu, thậm chí bởi vì hành động nói chuyện thô lỗ mà thường xuyên bị người trào phúng, cho nên liền đến đây học đòi văn vẻ, đến chỗ này nháo cho mọi người quen mắt, dường như đang nói cho mọi người biết hắn cũng không phải là dế nhũi chữ to không biết, vì vậy tất nhiên phải thường xuyên lượn khắp nơi, cũng tốt để thể hiện hắn học rộng hiểu nhiều, tri thức phong phú.
" Sao đây, lão tử nói chuyện các ngươi nghe không hiểu? Đi đi đi, lão tử không thích cùng mấy nữ oa các ngươi chấp nhặt, nếu như muốn xem tham gia náo nhiệt, qua bên cạnh mà xem. " Sau khi Mộc Tịch Bắc nhanh chóng định vị cho nam nhân này, thì nam nhân này cũng mở miệng.
Bởi vì người này là một tên nhà giàu mới nổi, nên gần nhất cũng không nhận ra mấy người Mộc Tịch Bắc rốt cuộc có thân phận gì, chỉ cho rằng nữ tử có thể được phép tiến vào kỳ xã thì cũng chẳng phải tiểu thư nhà giàu gì, hơn nữa nam tử này đối với Mộc Tịch Bắc cũng không có ý đồ gì xấu, chỉ là xưa nay kiêu ngạo đã quen.
Thấy bên này có náo nhiệt, không ít người đều nhìn lại đây, Mộc Tịch Bắc không có nhượng bộ, Thanh Từ lại tiến lên một bước, ngăn ở trước người Mộc Tịch Bắc.
Mộc Tịch Bắc đẩy Thanh Từ ra, mở miệng nói với nam tử trung niên: " Không bằng đánh một ván cờ thì thế nào?"
Nam tử kia đầu tiên là sững sờ, sau đó trong lòng vui mừng, hắn ngày thường không thiếu đồng bạn đánh cờ, nhưng mà rất ít khi có thể thắng, bây giờ lại không để Mộc Tịch Bắc vào mắt, chỉ cho rằng đây là một cơ hội tốt để mình làm náo động, tự nhiên đáp ứng: " "Như thế rất tốt."
Mộc Tịch Bắc đưa tay nói: "Mời."
Nam nhân kia khoanh chân ngồi ở bàn cờ trước đó, mọi người xung quanh đều xông tới, Mộc Tịch Bắc sử một ánh mắt với Bạch Lộ, lúc này mới chậm rãi ngồi ở đối diện nam tử.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Full 1 ] Rắn Rết Thứ Nữ [ Edit ] Tác Giả: Cố Nam Yên
Historical Fiction[ Edit ] Rắn rết thứ nữ Tác giả: Cố Nam Yên Edit: Khuynh Vũ Thể loại: Trùng sinh cổ đại, báo thù nữ cường, sủng văn Tình trạng: Hoàn Số chương: 2Q: 251 chương