Chúng tôi về đến đầu lối vào làng trên đảo, ai nấy mệt lử. Đám thanh niên còn ngồi phịch xuống bãi đất, thở dốc. Thằng Vũ đã tỉnh dậy, người run lẩy bẩy, mặt trắng bệch, không nói được câu nào.
Tôi đau đầu, thở dài. Sông này chẳng có thánh thần, Hà bá trấn giữ, chỉ có yêu ma quỷ quyệt bởi khi cúng lễ tôi đã xin rất cẩn thận, đầy đủ rồi mà vẫn không được...Có lẽ muốn gỡ ngọn phải gỡ từ gốc. Tôi phải diệt trừ con quỷ kia đã.
Mấy thanh niên giúp ông Mười cất thuyền rồi quay trở về làng trước khi trời tối sập. Vừa mới vào tới đầu làng, khung cảnh trước mặt đã huyên náo. Đám đông xúm đông xúm đỏ vào một nhà dân gần đấy.
"Thằng bé đi học không thấy về nữa! Các bác ơi!" Có tiếng phụ nữ khóc
" Mọi người cứ bình tĩnh, trước giờ tiền lệ có sao đâu..."
"Nhưng mà lần này cũng hơi lạ mà!"
"Nhưng chúng luôn tha cho bọn trẻ con!"
Ông Mười rẽ đám đông vào gặng hỏi: "Có chuyện gì thế mọi người?"
Một người dân quay sang: "Bác Mười! Thằng bé Khánh hôm nay đi học không thấy về...Mà mấy hôm trước nó vừa được phân canh cầu..."
Tôi sững người, chợt nhớ ra thẳng nhóc gầy gầy, nhanh nhẹn hôm trước đã chiếu đèn pin cho tôi đi qua cầu. Hôm nay nó mất tích ư?
"Mọi người đã hỏi xem nó có mải chơi qua nhà bạn nào đó không?"
"Không bác ạ...Trước khi trời tối em cũng nhờ họ hàng đi hỏi giúp rồi, nhưng thằng bé không qua nhà ai chơi cả!" Người phụ nữ đứng giữa sân nhà, có vẻ như là mẹ thằng bé, bưng mặt nói. "Bình thường nó ngoan lắm, có nghịch ngợm nhưng mấy lời dặn quan trọng này nó nhớ mà. Vào những ngày cầu không có người canh, không được phép về muộn quá..."
"Hay cứ đi báo công an đi..." Mọi người xì xầm.
"Giờ này qua cầu thì ở lại luôn bên thành phố chứ còn gì..."
Tôi đứng nghe im như phỗng, muốn hỏi mọi người xem thực hư như nào, nhưng nghĩ mình lại không có nhiệm vụ ở đây, địnhh cùng ông Lãng đi về nhà nghỉ. Tôi cảm thấy thật bất lực, việc chính còn chưa lo xong mà việc phụ đã thành một mở bòng bong.
Lúc tôi vừa quay lưng đi thì ông Mười cất tiếng.
"Ông khách tên Lãng đây có mời được một thầy giỏi về lắm, hay thừ hỏi thầy xem? Vừa nãy chúng tôi cũng suýt tèo, may mà có thầy đấy..."
Ánh nhìn của mọi người đổ dồn sang tôi.
Tôi cúi đầu: "Tôi chưa đủ đạo hạnh, vẫn chưa tỉnh táo, lôi mọi người vào chốn nguy hiểm, sao lại coi là cứu được?..."
"Hay thầy thử gieo quẻ xem thằng bé đang ở đâu, hung hay cát, được không thầy?" Mẹ thằng bé khẩn khoản.
Tôi thở dài, đành tìm vào bàn thờ phía trong nhà cậu bé. Trên bàn thờ ở giữa nhà có dựng 1 bức ảnh của một người đàn ông già, chắc là ông của cậu bé. Bàn thờ bày hoa quả đơn giản với một bát hương khá đầy.
BẠN ĐANG ĐỌC
CẦU VONG PHÁCH
روحانياتThầy Vĩnh tiếp nhận vụ án kì lạ của ông trưởng làng của Ngôi làng cổ mộ, tìm đến tận Khánh Hòa. Ở nơi đây có một cây cầu dẫn sang hòn đảo, chứa đựng những vụ tự vẫn kì lạ do một thế lực tâm linh hiểm ác đứng phía sau gây ra. Để giải quyết được điều...