Chương 11: Đồng đội cũ

1.2K 79 4
                                    

Hai tuần chớp mắt đã tới, đội Tiểu Hùng bước vào vòng loại, đối thủ là đội Thiên Gia của trường Lam Kì. Theo thông tin Lật Tử thu thập được thì đội bạn năm ngoái cũng không qua được vòng loại, thực lực cũng không có gì đáng lo ngại. Tuy Ô Đồng bị thương không thể tham gia trận đấu nhưng có Dương Phàm ném thay nên đội Tiểu Hùng không có gì phải quá lo lắng.

Trước khi trận đấu bắt đầu, Đào Tây phố biến lại chiến lược cho các thành viên, sau đó cùng đập tay cổ vũ nhau.

Tiểu Tùng vỗ vai Ô Đồng đang ngồi trên ghế dự bị, hì hì nói:" Cậu đừng quá buồn, chờ cậu hồi phục rồi sẽ cho cậu một trận ra mắt thật oanh liệt."

Ô Đồng liền thuận chân đá cậu một cái :" Nhiều chuyện, mau ra chào hỏi đội bạn đi."

Doãn Kha nhìn Tiểu Tùng xoa mông chạy ra sân, khẽ cười vỗ nhẹ đầu Ô Đồng nói:" Lần đầu ngồi ngoài theo dõi trận đấu cũng không quá tệ đâu. Chờ bọn tớ nha."

"Cố lên đấy." Ô Đồng đưa găng tay cho Doãn kha, xong cũng đuổi cậu ra sân.

Hai đội chào hỏi nhau xong đó tản ra vào vị trí, chợt Doãn Kha nghe tiếng gọi từ phía sau:" Doãn Kha?"

Cậu khẽ quay đầu, nhìn hai khuôn mặt quen thuộc đứng trước mắt mình, giọng hơi khàn, ngạc nhiên kêu:" Tiểu Vương, A Vỹ?"

Hai người thấy cậu nhận ra họ, một người khẽ nhíu mày nói tiếp :" Thật sự là cậu? Cậu vẫn chơi bóng chày sao?"

Doãn Kha đang định trả lời thì Tiểu Tùng chạy tới hỏi:" Có chuyện gì vậy? Trận đấu bắt đầu rồi."

Hai người kia thấy vậy liền bỏ về đội, Doãn Kha nhìn bóng hai người, nhỏ giọng nói:" Không có gì, bạn cũ gặp lại nhau thôi."

Tiểu Tùng không để ý nhiều, vỗ vai cậu một cái rồi cũng chạy về vị trí. Doãn Kha có chút thất thần nhưng cũng nhanh chóng ổn định lại , ngồi vào vị trí bắt bóng sẵn sàng trận đấu.

Ô Đồng ngồi ở trên ghế dự bị, nhìn về phía hai người vừa nói chuyện với Doãn Kha, miệng khẽ thì thầm:" Tiểu Vương, A Vỹ, họ học trường Lam Kì sao?"

***

Trận đấu kết thúc, phần thắng đương nhiên thuộc về Tiểu Hùng. Cả đội liền ôm nhau hò reo, chợt một giọng nói lạnh lùng vang lên:" Cứ vui mừng đi, đến lúc bị bỏ rơi thì cười cũng không cười được đâu."

Doãn Kha nghe tiếng nói liền khựng lại, khuôn mặt có hơi cứng ngắt nhìn về phía Tiểu Vương, A Vỹ đứng cạnh vốn muốn lôi hắn về thì bị hắn giãy ra, nhìn thẳng Doãn Kha, cười lạnh :" Tôi nói không đúng sao?"

Tiểu Tùng đứng cạnh bất bình nói :" Cậu có ý gì chứ?"

Tiểu Vương liếc cậu, cười khẩy đáp:" Sao cậu không hỏi cậu ta xem, ngày trước cậu ta đã phản bội bọn tôi như thế nào? Bây giờ lại dám chơi bóng chày, Doãn Kha, tôi không biết cậu lại mặt dày như vậy a."

Tiêu Nhĩ không chịu nổi kiểu nói móc của đối phương, sắn áo xông vào nói:" Cậu muốn gây sự sao? Ăn nói cẩn thận một chút, dám động vào catcher đội tôi, coi chừng tôi đè chết cậu."

Thanh xuân của tớ và cậu ( Kha Đồng)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ