Chương 9: Động tới cậu ấy tôi sẽ không tha cho cậu

1.5K 86 21
                                    

Vì tối hôm qua Ô Đồng lại sốt cao nên sáng sớm Doãn Kha liền báo thầy Đào cho y nghỉ học.

Tuy không yên tâm để y ở nhà một mình nhưng cả hai vẫn phải tới trường, vì vậy dẫn tới việc Ô Đồng còn đang lơ mơ ngủ đã bị Tiểu Tùng lôi dậy dặn dò đủ kiểu:" Cậu ở nhà tuyệt đối không được đi lung tung, ở yên trên giường cho tớ, đồ ăn bọn tớ để ở đầu giường, thuốc cũng ở đấy, ăn xong nhớ uống thuốc a. Điện thoại đây, có chuyện nhất định phải gọi tớ hoặc Doãn Kha, biết chưa?"

Ô Đồng há hốc miệng tròn mắt nghe cậu như gà mẹ dặn con, cuối cùng không nhịn được nói:" Vốn biết cậu nhiều chuyện rồi, nhưng không ngờ lại kinh khủng tới vậy, tớ bị thương ở tay với chân, đầu hoàn toàn bình thường, tự biết chăm sóc bản thân mà. Hai cậu đi học mau đi, muộn rồi kìa."

Tiểu Tùng nghi hoặc nhìn y một lúc, sau đó nói:" Mặc kệ, biết đâu cậu sốt tới ngu người rồi, cứ nhắc lại cho chắc." Sau đó lại đọc lại đoạn văn như trên.

Doãn Kha nhìn Ô Đồng phiền tới nghẹn lời, phụt cười một tiếng rồi can:" Được rồi, Tiểu Tùng, cậu đừng chọc cậu ấy nữa, đi học thôi." Nói rồi nhẹ nhàng đẩy Ô Đồng nằm xuống, đặt lên trán y một chiếc khăn ấm, nói:" Vẫn còn sớm, cậu ngủ tiếp đi, ở nhà cẩn thận một chút, tan học bọn tớ ghé qua nhà lấy chút đồ rồi sẽ về ngay. Có gì cần nhớ gọi điện."

Ô Đồng gật đầu nói:" Hảo, đã biết, các cậu đi mau đi."

Thấy y đáp ứng xong liền nắm mắt muốn ngủ, Doãn Kha cũng không nhiều lời nữa, lôi kéo Tiểu Tùng chạy đi học.

Vừa vào lớp, liền bị cả đám người vây lại hỏi han. Tiêu Nhĩ bộ mặt lo lắng hỏi:" Bọn tớ nghe nói hôm qua Ô Đồng bị ngã nghiêm trọng lắm hả? Sáng nay nghe tin xong tớ cùng Lật Tử liền chạy tới phòng dụng cụ, cô lao công nói có nhiều máu lắm. Cậu ấy không sao chứ? Đang ở viện nào?"

Không kịp để hai người họ trả lời, bốn phương tám hướng đã nhao nhao hỏi tới. Lật Tử nhìn không nổi nữa liền hét lên:" Đủ rồi, các cậu phải để từ từ họ mới nói được chứ !"

Lý Mã Trân nghe vậy bĩu môi không phục nói:" Không phải vì lo lắng cho Ô Đồng nên mới vậy sao?"

Doãn Kha thấy câu chuyện sắp chuyển thành cãi nhau liền lên tiếng:" Chân Ô Đồng bị thương, tuy không quá nghiêm trọng nhưng cũng phải tĩnh dưỡng vài ngày."

Đường Đề đứng bên hỏi:" Vậy phải nghỉ trong bao lâu?"

Tiểu Tùng lắc đầu nói:" Chắc nghỉ hôm nay thôi, hôm qua cậu ấy sốt cao nên bọn tớ bắt cậu ấy ở nhà, đỡ rồi là đi học ."

Tiết Thiết cắn môi khó hiểu :" Sao cậu ấy lại bất cẩn như vậy chứ?

" Có nên sắp xếp đi thăm cậu ấy không?"

" Không phiền chứ?"

" Phiền gì, bạn bè hỏi thăm nhau là chuyện bình thường mà."

Mỗi người lại nói một câu, phút chốc lại ồn như chợ vỡ.

Biết mọi người đều có ý tốt quan tâm tới Ô Đồng, Doãn Kha vốn định giải thích một chút cho họ yên tâm, bỗng thấy bóng người lấp ló ngoài cửa, cậu liền thu lại ý cười, lạnh lùng bước ra cửa.

Thanh xuân của tớ và cậu ( Kha Đồng)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ