"Ha ha ha chị không chịu nổi..." Diêu Miêu Miêu ôm lấy Hạ Tê đang được bao bọc trong cái áo dày, ngồi cứng ngắt ở trên ghế mà cười lăn lộn: "Đồng hồ đeo tay ở đầu giường kia, rõ ràng là của Lục tổng..."
Hai cảnh diễn của Hạ Tê hôm nay đã xong, cậu còn chưa cởi bỏ hóa trang, nhìn người tham ban lười biếng tên là Diêu Miêu Miêu dở khóc dở cười: "Miêu Miêu tỷ, chị xem mấy lần?"
"Cái đoạn mở đầu này chị có thể xem lại cả trăm lần." Diêu Miêu Miêu lắc đầu, nàng nghiêng về một phía rồi quay người lại, nói: "Bản demo đã đưa đi, nói là không có vấn đề gì, nhưng mà cậu vẫn nên luyện tập nhiều một chút, không chừng ngày nào đó liền phải hát live đó."
Hạ Tê gật đầu đáp ứng, cậu vừa mới nói gì, Diêu Miêu Miêu lại thêm một trận cười to kinh thiên động địa.
Diêu Miêu Miêu cũng cảm thấy chính mình cười thật lợi hại, vỗ vỗ mặt, than thở: "Không được... làm chị cười lộ ra nếp nhăn, ha ha ha cậu lúc đó chỉ xem Lục tổng đi? Bên kia ống kính nhất định là Lục tổng, cái ánh mắt nhìn cậu này..."
Hạ Tê nhận lấy thức uống nóng trợ lý cho cậu, uống vào mấy ngụm nói: "Mấy ngày nay lạnh như thế, chị có việc gì gọi cho em là được mà, chạy tới làm cái gì."
"Không có gì, Kỳ Chi San vài ngày gần đây cùng mấy người trong tổ giận dỗi, cả ngày không có chuyện gì thì tìm chị than khổ, quá đáng ghét, trực tiếp trốn đi thăm cậu một chút." Kỳ Chi San là nghệ sĩ mới ký hợp đồng của Diêu Miêu Miêu, người rất đẹp, cũng rất nỗ lực, chính là có chút bận rộn, luôn rối tinh rối mù làm phiền phức Diêu Miêu Miêu, Diêu Miêu vẫn còn chút do dự, nói: "Bất quá thật có chút việc..."
Hạ Tê nhìn về phía Diêu Miêu Miêu, nàng chần chừ một chút nói: "Chị nghe nói Lục tổng hai ngày nay hình như không thoải mái."
Hạ Tê lông mày trong nháy mắt nhăn lại: "Hắn làm sao vậy?"
Hai người tối hôm qua còn gọi điện thoại cho nhau, âm thanh của Lục Hiên so với bình thường cũng không khác nhau a.
"Chớ sốt sắng, chỉ là ốm vặt." Diêu Miêu Miêu an ủi Hạ Tê: "Chị vốn không định nói cho cậu biết, thấy cậu bên đây đóng phim thuận lợi mới dám nói, kỳ thực không có chuyện gì, chị cũng là sáng nay nghe Lục tiểu thư đi thăm Lục tổng mới biết, chị sợ cậu nếu biết sẽ lại lo lắng, liền nhờ người hỏi thăm, nghe nói là có chút sốt, chẳn là chỉ bị cảm, mấy ngày nay thời tiết không tốt. Cậu lại không bên cạnh, không chừng là Lục tổng làm việc không nghỉ, người bị mệt, cũng dễ bị...Hạ Hạ?"
Hạ Tê miễn cưỡng đem tim trả lại trong người, thở dài một hơi, lần nữa xác nhận: "Thật chỉ là cảm mạo?"
Diêu Miêu Miêu gật đầu: "Lục tổng thân thể vẫn luôn rất tốt cậu cũng không phải không biết, thật chỉ là cảm mạo mà thôi."
Hạ Tê gật đầu, nhờ trợ lý đem kịch bản đưa cho mình, Diêu Miêu Miêu ngơ ngác: "Cậu... phản ứng không lớn a."
Hạ Tê ngẩng đầu lên xem Diêu Miêu Miêu: "Phản ứng gì?"
Diêu Miêu Miêu cười gượng: "Lúc trước chị còn lo lắng... cậu sẽ bỏ bên này để bay thẳng trở lại thăm Lục tổng chứ."
BẠN ĐANG ĐỌC
Tê tức chi Lục
Ficção AdolescenteTựa gốc: Tê tức chi Lục 栖息之陆 Tạm dịch: Lục địa dừng chân (theo bản QT) Tác giả: Mạn Mạn Hà Kỳ Đa 漫漫何其多 Biên tập: Chuồn Chuồn (Pyn) Nguồn: Kho tàng đam mỹ Thể loại: Giới giải trí; điềm văn; phúc hắc, lý trí, tình cảm trì độn kim chủ công x thâm tình...