Phần 6

7.8K 476 27
                                    

- Giờ ra chơi -

Min nhanh kéo Bam xuống căn tin hai đứa vô tư chọn một cái bàn trống ở góc khuất rồi ngồi trò chuyện với nhau.

- Này Bambam sao hôm qua tớ không gặp cậu trong lớp? ( Min vừa nói vừa ngậm cái samwich)

- Tớ đi khám bệnh. .bị cảm ấy mà. thế mà cái đứa bạn tốt chả thèm gọi hỏi thăm ! ( Bam nhăn mặt trách móc)

- xin lỗi mừ! Tha lỗi cho Minmin nha! ( Min bắn Aegyo)

- Dẹp cái bản mặt đó đi ghê quá! ( Bam biểu môi)

- A! Minnie thì ra cậu ở đây! ( Nayeon )

Đúng là oan gia ngõ hẹp, chạy trời không khỏi nắng trốn cỡ nào cũng không thoát khỏi cái con bánh bèo giả tạo này. Nayeon hí hửng ( õng ẹo) chạy đến ngồi xuống trước mặt cậu và Bam.

- cho mình ngồi đây nha! ( Nayeon)

- bàn trống còn nhiều mà? ( Min nhíu mày)

- Jimin. . .Đừng đuổi mình mà. .hức. .( Nayeon rưng rưng)

- nè nhá, tôi chưa từng nói đuổi cô ! Khóc cái gì chứ? ( Min  )

- Minnie. .đừng. .hức.hức đối xử. .hức. .với mình như thế! ( Nayeon nức nở )

-  sao cậu dám làm Nayeon khóc hả?

Một đám người từ xa bước đến à thì ra là các Anh. Còn cái người vừa mới quát đó hình như là cái tên đã chắn đường cậu hôm qua.

- Khóc cái gì mà khóc hoài vậy? Bộ dư nước lắm sao? ( Min nghinh mặt)

- Minnie a thôi đi ( Bam nắm lấy tay cậu gật giật)

- Thôi cái gì chứ? Rõ ràng mình có làm gì đâu? ( Min)

Các Anh vẫn im lặng không trả lời bỗng một người có mái tóc hung đỏ từ chổ các anh bước tới nắm lấy cánh tay cậu lôi đi. Những người chứng kiến ở đó đều nhìn Min cười thầm lần này cậu chết chắc rồi. . .

- Nè Anh làm gì vậy? Mau buông tôi ra! ( Min)

- Sân thượng -

Hắn vẫn siết chặt cổ tay Min mà lôi đi mặc cho cậu vùng vẫy. Đến nhà kho trên sân thượng hắn đẩy cậu vào rồi chốt khoá cửa lại.

- a.anh muốn gì đây? ( Min có chút sợ sệt nhìn hắn)

Khuôn mặt hắn đầy hắc tuyến bước lại gần cậu, hắn tiến hai bước thì Min lùi một bước cho đến khi người cậu bị ép sát vào thành bàn. Cánh tay hắn chống hai bên hông cậu ngay cả một chổ hở cũng không có để Min chạy thoát, cả thân hình của hắn bao gọn dáng người của cậu,

- Park Jimin! Tôi muốn cậu ( hắn)

Hắn liếm nhẹ vành môi nhìn cậu với ánh mắt lộ rõ dục vọng nhưng Min thì ngây thơ không nhận ra thậm chí không hiểu hắn nói gì nữa.

- Anh nói cái gì vậy? ( Min nhíu mày khó hiểu)

Hắn nhếch mép dùng lực nâng người cậu ngồi lên bàn, cảm thấy sau lưng là bức tường lạnh lẽo khiến Min sợ hãi mà vùng vẫy. Mặc kệ sự chống đối yếu ớt từ cậu, hắn ung dung nắm lấy cổ áo Min mà xé toạc ra một cách mạnh bạo khiến nút áo bung hết Min run rẩy nhìn hắn.

[Allmin] Này Nhóc! Bọn Anh Yêu Em!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ