Phần 22

7.2K 419 37
                                    

- Không. .không. .đừng đến đây!

Min lùi sát vào thành giường cả người run rẩy nhìn Taehyung tiến về phía mình trên tay là một túyt thuốc nhỏ.

- đừng sợ tôi chỉ muốn thoa thuốc cho cậu thôi mà! ( Taehyung)

- xin anh hức. . .tha cho tôi đi mà. . hức. .( Min)

Min bật khóc nhìn Taehyung nhẹ nhàng kéo chăn trên người cậu ra trong khi Min thì ra sức kéo ngược lên tận cổ. Chuyện thoa thuốc cho cậu lúc đầu là SeokJin nhưng Taehyung đã cố giành lấy mong là có thể tìm thấy cơ hội nào đó để xin lỗi và làm lành với cậu. Nhưng với tình trạng hiện giờ có lẽ là không rồi.

- Minnie a! Tôi chỉ muốn thoa thuốc cho em thôi! Không có ý gì đâu! ( Taehyung )

- Hức. .không. .không! ( Min nức nở lắc đầu)

Taehyung bất lực nhìn Min khóc mà không thể làm gì được, cánh tay hắn đưa lên gạt nước mắt cho cậu liền bị cậu run rẩy mà né tránh. Xem ra hắn đã tổn thương Min quá nhiều rồi.

- Taehyung a! Em thoa thuốc cho Min chưa? ( SeokJin)

SeokJin từ cửa bước vào, anh lo lắng cho cái thằng nhóc lỗ mảng như Taehyung không biết có thoa thuốc cho Min được không nữa. Rốt cuộc khi thấy SeokJin, Min phóng nhanh khỏi giường chạy tới chổ anh mà ôm chặt.

- SeokJin Hyung hức. .hức. .( Min)

SeokJin nhanh chóng hiểu được tình hình vuốt nhẹ lưng Min, rồi quay sang nói với Taehyung vẫn còn đang thẩn thờ ngồi trên giường.

- Taehyung để hyung! Em ra ngoài đi! ( SeokJin)

Taehyung im lặng mà rời khỏi giường lúc đi ngang qua SeokJin không quên liếc nhìn Min đang trốn sau lưng anh mà nhìn Hắn sợ sệt. Sau khi Taehyung rời khỏi SeokJin nhanh chóng kéo Min ngồi xuống phía giường.

- Em mau cởi đồ ra tôi giúp em thoa thuốc! ( SeokJin)

- e.em. .tự. .làm được mà. . . ( Min ấp úng)

- lần trước em cũng nói như vậy! Nếu em không chịu thoa nó sẽ nhiễm trùng đấy, ngoan đi mà! ( SeokJin )

Min nhìn SeokJin chần chừ một lúc rồi mới chập chạp cởi đồ trên người . SeokJin bôi thuốc lên ngón tay rồi nhẹ nhàng sức cho Min sao đó luồn ngón tay vào trong nhẹ nhàng khoấy đảo.

- Jin hyung, đau. .đau. .( Min)

- ngoan! Không đau sẽ nhanh thôi! ( SeokJin)

Nước mắt Min ứa ra khuôn mặt đỏ bừng vì ngượng ngùng mà trở nên thập phần câu dẫn . SeokJin chồm lên vùi đầu vào hõm cổ cậu mà liếm láp tay kia thì mân mê hai hạt đậu nhỏ trước ngực khiến Min không chịu nổi mà bật lên những tiếng rên khẽ.

- Jimin a hyung xin lỗi, anh yêu em!

.
.
.

Vài ngày sau khi đã bình phục Min trở lại trường như thường lệ chiếc xe hiệu của Kim gia dừng lại trước cổng đám học sinh bắt đầu hò hét  lớn tên các anh. Khi các anh bước ra đông đủ thì đám học sinh lại trông chờ vào người cuối cùng.

- Sao chị Nayeon chưa ra nhỉ?
- Thiên thần Nayeon ơi!

Xin lỗi mấy chị bánh bèo ngen, người bước ra cuối cùng làm cho mọi người im lặng 90% vì nhan sắc còn lại là bất ngờ đó chính là Min nhà ta. Bọn nữ sinh bắt đầu xầm xì

[Allmin] Này Nhóc! Bọn Anh Yêu Em!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ