Daydream

1.1K 149 26
                                    

"Này, Đình Trọng, mau lên thôi!"

Đình Trọng giật mình mở mắt, màn hình đã chuyển sang hình ảnh khác từ bao giờ.






.

"Này, Đình Trọng, mau lên thôi!"

Tiến Dũng không biết đã đứng ở trước cửa nhà cậu từ bao giờ, nôn nóng gọi to. Trên tay anh là chiếc cần câu dài ngoằng, cầm cố thêm một cái xô đỏ, tay còn lại vẫn hăm hở chiếc máy quay như thể sợ vụt mất khoảnh khắc đẹp đẽ nào đó.

Đình Trọng thì đang lục tung cả căn gác xép nhỏ để tìm bằng được dụng cụ đi câu. Từ lâu rồi bố không có thời gian rỗi, Đình Trọng cũng không hào hứng đi một mình. Thế mà anh hàng xóm mới nằng nặc đòi cậu phải dẫn ra con suối gần nhà để câu cá chỉ vì trên đường tới đây anh ta đã vô tình nhìn thấy nó.

"Nhanh lên nào Trọng ơi, máy anh sắp hết pin rồi!"

Đình Trọng muốn phát cáu. Cậu thực sự đã rất cố gắng tìm kiếm, cũng đã đẩy nhanh tốc độ tìm, nhưng anh ta ở ngoài cứ hối nhặng lên làm cậu cũng rối, căn gác xép nhỏ bừa bộn một đống đồ nằm ngổn ngang vẫn chẳng thể thấy thứ cần tìm. Hay thật đấy, bình thường không cần thì chẳng thấy mất đi đâu, mà lúc cần đến thì lại mọc chân chạy mất. Hậm hực ôm một bụng tức, Đình Trọng vác khuôn mặt khó ở đi xuống, lướt qua Tiến Dũng vẫn còn bận nhe nhẻn với cái máy quay, một đường hướng thẳng con suối nhỏ mà đi tới. Tiến Dũng lúc đấy chỉ cười cười, âm thầm lia máy quay quay lại bộ dạng giận dỗi đáng yêu của cậu.

.






Nhìn thấy bộ dạng mình giận dỗi, mặt mũi cau có, dáng đi lầm lũi đều nằm trọn chính giữa màn hình, Đình Trọng tự dưng lại thấy có chút xấu hổ. Thậm chí, chẳng cần nghĩ cũng có thể tưởng tượng ra anh ta vừa quay vừa nở nụ cười khả ố, vô cùng xấu xa. Cả ngày ôm khư khư cái máy, không biết đã quay cậu những cái gì rồi.






.

"Trọng dạy anh câu."

"Hừ, rõ là không biết còn bày đặt đi câu."

Đình Trọng khẽ lườm anh, tỏ ý không hài lòng xíu nào. Tiến Dũng cười hềnh hệch, đưa cậu cần câu, bản thân lùi lại một chút. Anh ban đầu không có ý định chọc giận cậu, nhưng từ ngày đầu tiên đến mới trêu một chút đã thấy chú heo rừng này vô cùng dễ dựng lông liền không ngừng đùa giỡn xung quanh cậu, phải chọc cho Đình Trọng nhăn nhúm mặt mày mới chịu được, vì khi đó gương mặt cậu trong mắt anh đáng yêu vô cùng. Nào phải là vẻ mặt cau có khó ở của mấy bà bán cá ngoài chợ đâu, Trần Đình Trọng dù có giận dỗi Bùi Tiến Dũng đến thế nào, mỗi khi giận đều trưng ra vẻ mặt đáng yêu nhất vịnh Bắc Bộ, mà Bùi Tiến Dũng thì tất nhiên sẽ không bao giờ để vẻ mặt ấy thoát khỏi máy quay của anh. Quay mọi thứ xung quanh bản thân là sở thích từ nhỏ, nhưng anh lại càng thích thú được bấm máy và bắt góc hơn mỗi khi ở cùng Đình Trọng.


"Nhìn kĩ đây! Đây là tư thế chuẩn bị, sau đó phải thả câu như này."

Khi Đình Trọng làm một đường thả câu vô cùng đẹp mắt, cười rạng rỡ quay lại đã thấy người kia hướng cậu tỏa sáng, chăm chú quay cậu. Đình Trọng không biết có phải do hôm đó trời nắng, tia sáng từ nước hắt lên làm cậu chói mắt hay không, nhưng dường như ánh mắt anh lúc đó rất dịu dàng. Từng hạt nắng thả rơi trên mái tóc anh, chói lòa nụ cười anh và cậu ngay lúc đó thực sự đã chìm đắm vào mà đứng đến ngẩn ngơ, nụ cười cũng trở nên ngốc nghếch để mặc Tiến Dũng tùy tiện quay dù cậu rất ghét bị quay lén như thế.

| 421 | The tapeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ