#11. coffee

307 27 2
                                    

update: 1/7/2018
t

itle: coffee

couple: matthew x somin
w

ritten by: jen

warning: lowercase

ban đầu, plot nó không như này đâu mà nó thảm hơn kìa nhưng rồi nó lại chẳng đâu vào đâu nên tớ đã quyết định đổi khi chỉ còn 3 ngày :D nên là nó có ngáo thì cho tớ xin lỗi nhé :(

ban đầu, plot nó không như này đâu mà nó thảm hơn kìa nhưng rồi nó lại chẳng đâu vào đâu nên tớ đã quyết định đổi khi chỉ còn 3 ngày :D nên là nó có ngáo thì cho tớ xin lỗi nhé :(

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

...

em là jeon somin, một cô sinh viên vừa tròn đôi mươi.

gia đình em không mấy khá giả, tuy nhiên với số tiền lương của bố thì vẫn có thể sống qua ngày. thế nhưng, em vẫn muốn làm gì đó có thể giúp cho bố mẹ mình và em cũng muốn tự mua một món đồ bằng chính đồng tiền em làm ra. và em đoán em không phải là người duy nhất mang tư tưởng như thế.

em bắt đầu dò tìm các cửa hàng cafe đang cần tuyển nhân viên part-time. và suýt nữa thì em đã dập tắt cái ước mơ nhỏ nhoi đó khi em chẳng thể tìm được một nơi trong suốt ba ngày liền. cho đến sáng ngày thứ tư, em đã nhảy cẫng lên vì tình cờ nhìn thấy một mẩu tin tuyển nhân viên part-time ở một quán cafe cách nơi em sống một ngã tư khi em đang buồn chán lướt web trên điện thoại. 

ngay lập tức, em vội vã mang tập hồ sơ đã điền sẵn, chọn cho mình một bộ quần áo khá chỉnh tề và tươm tất chạy đến nơi tuyển việc. em nhớ rằng thời khắc ấy em đã vô cùng vui vẻ, nụ cười đã luôn xuất hiện khi em chạy đi. em còn nhớ mình trông buồn cười như nào khi mà vừa đến quán em đã đứng sững lại, chỉ để thở dốc vì đã quá hào hứng mà chạy thật nhanh.

cả chị quản lí, khi cầm tập hồ sơ em đưa trên tay cũng không khỏi phì cười trước dáng vẻ của em. và em đã cười thật lớn và rối rít cảm ơn khi nhận được cái gật đầu thân thiện từ chị.

kể từ hôm đó đến bây giờ chắc cũng ngót một năm tròn. dạo gần đây, chị quản lí rất hay bận bịu việc mở thêm chi nhánh cho quán nên em cũng phải đứng ở quầy nhiều hơn lúc trước. phải rồi, từ khoảng hai tuần trước đã có một vị khách đã luôn đến quán vào tầm khoảng bảy giờ sáng và rời đi tầm mười giờ hơn, có khi là mười một giờ. người đó luôn gọi cho mình một cốc espresso với hai bên tay là một chiếc cặp đen và một chiếc macbook. chỗ ngồi của anh ấy cũng luôn cố định; bộ bàn ghế ngay sát cửa sổ. mỗi lần em mang đến, anh lúc nào cũng cười mỉm rồi cảm ơn dù là với một âm lượng khá nhỏ.

for you | kardNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ